Một cỗ xe ngựa điên cuồng mà chạy, tàn sát hàng quán hai bên đường, dọa cho thương nhân mặt tái mét, vội vã gom đồ lui về trong góc.
Xe ngựa như bay tiến về phía trước, vó ngựa sắc bén cao cao giơ lên, xem xung quanh như chỗ không người.
Để cho mọi người biến sắc mặt là, trước đầu xe ngựa một khoảng cách, đứng một đôi tiên đồng ngọc nữ hài tử, hai đứa hi hi ha ha cười, bất tri bất giác nguy hiểm đang tới gần.
“Tránh ra! Tránh ra!”
Hí! Hí!
Dồn dập vó ngựa càng ngày càng tới gần.
Mạc Túc híp đôi con ngươi, sát ý bùng nổ.
Mạc Nhất chuẩn bị có động tác, lại bị Mạc Túc bình tĩnh kéo lại.
“Chủ tử! Sao lại...” Mạc Nhất nghi hoặc khó hiểu không thôi.
Mạc Túc mới ra hiệu cho hắn nhìn về phía lầu cao.
Mà lúc này, từ cửa sổ nhảy bắn ra ba người, ba người nhanh phóng phi thân xuống, giận dữ hướng xe ngựa hô lớn:
“Người trong xe ngựa, mau cho ta dừng lại!”
Động tác lại không chậm mà hướng tới hai đứa nhỏ phi thân tới, có một mạt thanh y bóng dáng, rực rỡ bắt mắt.
Vèo!
Trong tay ám khí tật bắn mà ra, nhắm ngay hai chân xe ngựa.
Hí!
Rầm!
Con ngựa thống khổ ngã xuống đất, thất thanh kêu một tiếng.
Mà phía sau, không có ngựa chống đỡ, xe ngựa cũng chật vật đổ rạp xuống, ngã trái ngã phải.
Tiếng thất thanh la hét truyền ra, hoàn toàn một mảnh hỗn loạn.
Con ngựa tuy ngã xuống, nhưng lực quán tính quá nhiều, thân ngựa vẫn phi về phía trước vài mét.
To lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/474528/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.