Tờ mờ vừa sớm, Mạc Túc đã dừng lại tu luyện, thu thập sở hữu đồ vật, mà nàng cũng không có đồ vật bàng thân gì nhiều, tất cả đều được đặt gọn ghẽ ở trong nhẫn không gian. Sau đó nàng mới đánh thức hai đứa nhỏ.
Tiểu hài tử còn đang ngủ, nhưng khi nghe tiếng kêu của nàng thì nhanh chóng bật người ngồi dậy, ánh mắt từ từ thanh minh lên, không có chút gì gọi là lười biếng hay muốn ngủ thêm chút nữa giống như những đứa trẻ khác. Sau đó, bọn họ phóng cái vèo vào nhà vệ sinh để rửa mặt và thay quần áo. Động tác thuần thục đến mức dường như đã khắc vào bản năng.
Mạc Túc ngồi ở trên giường dõi theo nhìn, khóe miệng hơi giương lên một cách tự hào.
Nếu còn ở tinh tế, thì hai đứa con của nàng chắc chắn sẽ làm cho đám lão già khó tính ở trường quân đội mừng đến phát khóc.
Biểu hiện kỷ luật như vậy, thật không chê vào đâu được.
Mười lăm phút sau hai đứa nhỏ hoàn tất vệ sinh cá nhân, Mạc Túc vì Mạc Vân Long chải tóc, đánh một cái thắt bím cho Mạc Du Hồng.
Không lát sau, một đôi tiên đồng ngọc nữ ra tới.
Mạc Túc nhìn thành quả của chính mình, khẽ mỉm cười.
Những thứ này nàng trước kia là dốt đặc cán mai, có được biểu hiện như bây giờ, thật phải cảm ơn những tri thức trong [Diễm Châu].
Nàng nắm tay của hai đứa nhỏ chậm rãi xuống lầu, từ xa đã thấy được Đông Phương Hạo Hiên ngồi ở cái bàn chính giữa, bên cạnh có hai vị lão giả đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/474521/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.