Trong lúc ba người Mạc Vân, Mạc Cửu, Bạch Phong Hoa thực thi kế hoạch đánh sâu vào bên trong, thì cùng lúc đó ở học viện Tinh Huyền, nam nhân vốn hôn mê sau hai ngày cuối cùng cũng thức tỉnh, giọng điệu khàn khàn hỏi ra câu hỏi đầu tiên:
"A Diên! Tiểu Túc Túc đâu? Hai đứa nhỏ đã tìm được chưa!?"
Đế Cửu Diên bận trước bận sau, thấy Đế Mặc Thần tỉnh lại, một lòng mới rơi xuống, nghe vậy thì nhấp môi, cười khổ nói:
"Bọn nhỏ mất tích hơn hai ngày vẫn chưa có tung tích, Mạc cô… đại tẩu lo lắng sốt ruột, sau khi đưa đại ca ngươi trở về học viện Tinh Huyền, liền suốt đêm rời đi tìm người. Ngay cả Mạc Nhất cũng chẳng thấy bóng dáng."
Đế Mặc Thần chống tay phải ngồi dậy, tay trái sờ soạng sau lưng, phát hiện vết thương đã kết vảy, hiển nhiên là do công lao của muội muội. Hơn nữa hắn là người tu luyện, lại có dị hỏa bàng thân, tốc độ khôi phục cũng nhanh hơn so với người khác.
Sau khi kiểm tra vết thương, hắn sửa sang lại y phục, sắc mặt nghiêm túc mà hỏi:
"Nàng có nói nàng đi đâu không?"
Lúc ở trong Hàm Vân Sơn, Mạc Túc đã biết hai đứa nhỏ xảy ra chuyện, hơn nữa hắn tin tưởng nàng có bản lĩnh tỏa định vị trí của hài tử, chỉ là không biết lúc này đây, nàng có nguyện ý chia sẻ cho hắn biết hay không thôi.
Nếu lúc trước hắn còn có tự tin, nhưng nhiều lần va chạm vách tường lạnh lùng, trong nhất thời hắn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-mau-than-long-phuong-nhi-nu/2389293/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.