Phượng Thiên Vũ nhíu mày, những sợi tóc trên trán mơn trớn trên chiếc mặt nạ, lại bị nàng gạt về chỗ cũ: "Ngươi tìm ta?"
"Đúng vậy!" Diệu Âm gật đầu, từ trong ngực lấy ra một cuốn sách làm bằng da dê khắc họa đầy những văn án cổ xưa: "Đây là gia gia cho ta!"
Phượng Thiên Vũ cầm lấy cuốn da dê, mở trang đầu tiên ra, trên nền hoa văn cổ nói về người có khả năng có được Đoạn Hồn, chính là chuyển thế của Thần Nữ Sáng Thế Tuyết Cơ, Đoạn Hồn vốn là Thần Khí, nếu không phải là chủ nhân kiếp trước của nó, nó sẽ không bao giờ kí khế ước với kẻ khác, đây chính là khế ước linh hồn, Đoạn Hồn cũng là đang sợ mất đi nàng lần nữa!
Diệu Âm xoay người, không nhẹ không nhạt nói: "Nếu không sai, trên trán của ngươi còn có một ấn ký Hồng Liên!"
Phượng Thiên Vũ nhìn kĩ cuốn da cừu, đem nó trả lại cho Diệu Âm: "Chỉ bằng những thứ này, ngươi liền kết luận ta là Tuyết Cơ?"
Nếu như Diệu Âm thật sự chỉ dựa vào Đoạn Hồn để đưa ra đáp án, thật quá là khinh suất rồi!
Diệu Âm quay đầu lại mỉm cười: "Đương nhiên không phải!"
"Ta là người duy nhất kế thừa huyết thống Đại Tế Ti của Yêu Lan trong trăm năm qua, mà trên người ta còn có một đôi ngọc linh chính là của các Đại Tế Ti trước kia lưu lại, nó có khả năng cảm ứng được linh hồn cường đại, linh hồn của ngươi càng mạnh mẽ, cảm ứng lực của nó càng lợi hại, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2473833/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.