"Ảnh nhi, ngươi về không gian trước đi, mẫu thân muốn đi cứu người, đợi lát nữa ngươi ra hỗ trợ là được rồi!"
"Ừ "
Tuyết Ảnh gật đầu, trở về không gian!
Nhóm người Phượng Thiên Vũ tiếp tục đi đến đỉnh núi Vô Sinh Nhai! ... ...
"Chủ nhân, những con rắn ta điều khiến đều bị chết hết rồi!"
Trên đỉnh núi, Đằng Xà cất giọng nói với một nữ tử áo trắng!
Bạch Liên nghe vậy liền tươi cười, Tuyết Cơ, ngươi tới rồi sao! Ngươi nhanh tới đây đi, cái chết sẽ tới nhanh với ngươi hơn!
"Ha ha, xem ra Bổn thiếu chủ sắp được xem trò vui rồi !"
Trên đỉnh núi Vô Sinh nhai yên tĩnh bỗng vang lên một đạo âm thanh bất âm bất dương, ngay sau đó một nam nhân với tướng mạo yêu dị xuất hiện, tay cầm quạt xếp, đi thẳng tới Bạch Liên!
Hai hàng lông mày của Bạch Liên nhăn lại, giọng điệu khó chịu vang lên: "U Minh Thiếu chủ sao lại rảnh rỗi mà tới nơi này?"
Người này chính là Thiếu chủ của U Minh ảo cảnh, tính cách tàn bạo, cực kì thích chưng diện màu sắc!
Hai mắt đen kịt của Nguyệt Ma híp lại, có chút không vui, nhưng không biểu hiện ra ngoài!
"Thần Nữ sao lại nói những lời như vậy, Bổn thiểu chủ là sợ ngươi không đối phó được, nên đặc biệt đến đây giúp một tay!"
Bạch Liên nghe xong, hừ nhẹ một tiếng: "Vậy mà ta cứ tưởng Thiếu chủ tới đây là để ngắm dung mạo của Phượng Thiên Vũ chứ?"
Nàng đối với tên Nguyệt Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2473785/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.