Chương trước
Chương sau
"Chỉ mong." Vân Thương phun ra hai chữ, nhiều năm như vậy, bất kể chỗ nào có tin tức của tiểu muội, hắn đều lập tức chạy đến, chỉ mong có thể tìm được tiểu muội!

"Vân Thương, không cần lo lắng, nhất định là sẽ tìm được thôi, không phải Vân Ế đã nói Quốc Sư Đông Dạ quốc rất lợi hại hay sao, hắn đã nói như vậy, khẳng định sẽ không sai được đâu!" Thanh Loan an ủi, Quốc Sư Đông Dạ quốc?

Thật sự lợi hại như vậy sao?

"Ừ."

Vân Ế hờ hững đáp, không biết đang suy nghĩ gì!

Trong nội viện, Phủ chủ cùng với các vị lão sư đã thu xếp xong mọi chuyện, những người lưu lại đều được bố trí phòng nghĩ ngơi, sáng sớm ngày mai tập hợp bước vào Thiên Hoàng Điện, những người rời đi, cũng bố trí người đưa họ trở về!

Nói đi nói lại, Phượng Thiên Vũ cũng không thấy được viện trưởng của cái học viện Đế Hoàng này.

Đi dạo xung quanh, Vân Ế trông thấy Mạc Sầu, rất nhanh đi đến: "Mạc Sầu."

Mạc Sầu vốn là người rất trung thực, trông thấy chủ tử trước kia của mình, cung kính đáp: "Công tử."

"Vân công tử, người đã trở lại!"

"Thanh Ngư, các ngươi tiến bộ không ít, linh lực tăng lên vô cùng nhanh." Vân Ế tươi cười nói, hắn cảm nhận rất rõ ràng linh lực của Thanh Ngư cùng Mạc Sầu tiến bộ lên rất nhiều!

"Phượng cô nương, vì sao ngươi phải đeo mặt nạ?" Vân Ế khó hiểu, chẳng lẽ là sợ trêu hoa ghẹo nguyệt?

Mộc Mộc liếc mắt nhìn hắn , thản nhiên nói: "Phòng sắc lang."

Vân Thương: ". ."

Vân Thương đi tới, Thanh Loan thấy vậy cũng đi theo!

Thanh Ngư quay người, vừa vặn đối mặt với Vân Thương!

Vân Thương khiếp sợ, là nàng, chính là nữ tử ngày đó?

Vân Thương kích động nắm lấy tay Thanh Ngư, nghiêm nghị hỏi: "Ngươi là ai?"

Thanh Ngư bị nắm rất đau, không thể thoát ra được, đành phải trả lời: "Công tử, ta là Thanh Ngư, ngươi làm ta đau quá."

"Vân Thương, ngươi làm sao vậy?" Vân Ế khó hiểu, tiến lên phía trước, kéo tay Vân Thương.

Phượng Thiên Vũ cũng không nói thêm gì, đứng ở một bên!

Vân Thương?

Thái tử Vân Thương quốc, nhìn phản ứng của hắn, xem ra Thanh Ngư có thể chính là muội muội của hắn, thứ Phượng Thiên Vũ không hiểu chính là, Thanh Ngư làm sao từ Vân Thương quốc đến Đông Dạ quốc, rõ ràng còn có Nhật Viêm quốc nữa.!

"Vân Ế, nàng là người nào?" Vân Thương nhìn Vân Ế, hắn muốn biết nữ tử trước mặt là ai!

"Nàng là bằng hữu của Phượng cô nương." Vân Ế không hiểu vì sao Thái Tử lại kích động như vậy.

Thanh Loan đã sớm thấy Phượng Thiên Vũ, chẳng qua là Vân Thương quá mức kỳ quái, nàng cũng không có hỏi qua.

Cất bước, Thanh Loan đi về phía Phượng Thiên Vũ, nói: "Phượng cô nương, có thể nói cho chúng ta biết nàng là bằng hữu như thế nào với cô nương được không?"

Phượng Thiên Vũ mỉm cười: "Từ khi nàng ba tuổi đã ở chung với ta, chính là bằng hữu cùng nhau lớn lên."

Một câu nói rất khôn khéo, bằng hữu cùng nhau lớn lên, chính là đang nói cho bọn họ biết Thanh Ngư của nàng chính là người của Đông Dạ quốc, nhưng mà chuyện lúc ba tuổi thì….?

Vân Thương nhìn nữ tử trước mặt, hắn không phải là người ngu, những lời này nói của nàng rất có ý tứ, đồng thời cũng nói cho hắn biết chuyệnlúc Thanh Ngư ba tuổi không phải là nàng không biết!

Hai mắt Vân Thương âm trầm, giống, rất giống mẫu hậu!

Người của Đông Dạ quốc sao?

Nhưng mà, tiểu muội coi như là bị người ta bắt đi cũng không có khả năng từ Nhật Viêm quốc đến Đông Dạ quốc được!

"Thanh Loan, Vân Ế, rời đi!"

Nhìn người dần dần đi xa, Thanh Ngư cảm thấy ngực mình từng trận đau đớn, ôm ngực, nàng không biết vì sao lại đau như vậy, người kia, tại sao lại hỏi nàng là ai?

"Thanh Ngư, muội không sao chứ?"

Mộc Mộc nhìn Thanh Ngư ôm ngực, lo lắng hỏi, chẳng lẽ lúc này nam nhân kia đã âm thầm đã thương Thanh Ngư?

"Nàng không có việc gì, chỉ là tâm linh cảm ứng mà thôi."

Phượng Thiên Vũ xoay người, bước đi: "Đi thôi, sáng mai còn phải tiến vào Thiên Hoàng Điện!"

Vân Thương không có xác nhận thân phận của Thanh Ngư, chắc hẳn ngày mai sẽ cùng một chỗ với bọn họ, đến lúc đó sẽ rất là náo nhiệt đây!

Trong hội trường, hai người đứng thẳng, gió thổi qua, áo bào phiêu động!

Thánh Nhiêu nhìn về phía nam tử bên cạnh, sờ sờ bộ ria mép, cười nói: "Băng lãnh vô tình Đế Quân Ma giới không động tâm thì thôi, đến lúc động tâm phải khiến người ta kinh hãi, đi theo đến tận đây a!"

Đế Dạ Hiên nhìn hắn một cái, khóe miệng khẽ nhếch: "Thánh Nhiêu, ngươi già rồi mà vẫn không đứng đắn?"

Thánh Nhiêu, viện trưởng Tuyết Viện Đế hoàng, không người nào biết hắn là ai, từ nơi nào đến, Thần Hoàng cùng Tuyết Cơ sau khi biến mất, ẩn dấu ở Đế Hoàng Thành, bắt đầu thành lập Học Viện, chiêu ngộ nhân tài!

"Thánh Nhiêu, ta vẫn luôn rất ngạc nhiên, tại sao ngươi vẫn luôn chờ đợi như vậy?"

Đế Dạ Hiên mù mịt luôn rồi, từ khi hắn sinh ra cho đến mười năm sau liền nhận thức Thánh Nhiêu, nghìn năm trôi qua, hắn vẫn luôn thấy hắn ở đây chờ đợi một người!

"Ha ha, một ngày nào đó, nàng sẽ trở lại!" Thánh Nhiêu tiếp tục nói: "Dạ Hiên, đi câu cá với ta không? Thuận tiện giới thiệu cho ta một chút về nha đầu của ngươi đi, cho ta giải sầu luôn?"

Đế Dạ Hiên bất đắc dĩ, quay người đi đến Thiên Hải.

Nhìn bóng lưng của Đế Dạ Hiên, Thánh Nhiêu thở dài một hồi, Thần Hoàng, ngươi cũng biết, ta đang đợi ai, là người mà ngươi luôn yêu thương!

... ...

Sáng sớm ngày hôm sau, nhóm người Phượng Thiên Vũ đã có mặt tại quảng trường, quả nhiên, Vân Thương, Vân Ế, Thanh Loan đều đi theo nhóm bọn họ!

Mộc Mộc nhìn ba người, tức giận hỏi: "Các ngươi làm gì vậy?"

"Tổ đội." Lạnh băng phun ra hai chữ, Mộc Mộc tức giận muốn đánh người, nhìn núi băng Vân Thương, hét lên: "Ngươi nói nhiều thêm một chữ sẽ chết sao?"

Tổ đội, tổ cái rắm, Thanh Ngư là cấp thấp Linh Tôn, Mạc Sầu là trung cấp, nàng là cao cấp, Mộc Thương có năng lực điều khiển cây cỏ, vừa thủ vừa tấn cống, A Vũ càng mạnh hơn nữa, còn chỗ nào phải cần bọn họ nữa... !

Phượng Thiên Vũ không nói gì, thêm ba người có linh lực cao là điều không hề xấu!

Tập hợp một chỗ, lão sư thông báo cho bọn họ biết chỉ cần tiến vào tầng thứ năm của Thiên Hoàng Điện là được, bất kể dược liệu hay ma thú bên trong nếu ngươi đạt được nó sẽ là của ngươi!

Sau một hồi thông báo, tất cả mọi người bắt đầu tiến vào Thiên Hoàng Điện.

Đi khoảng chừng một khắc, một tòa tháp như cung điện hiện ra trước mắt, mọi người không khỏi nghi ngờ, tòa tháp kia có cái gì tốt đẹp để rèn luyện sao?

Nhìn lướt qua cũng đã thấy dễ dàng rồi.

Các vị lão sư lắc đầu ngao ngán, các tân sinh bây giờ đúng là càng ngày càng tự đại rồi, Thiên Hoàng Điện, mỗi một tầng lại càng khủng khiếp hơn, mỗi tầng đều biến hóa khôn lường, ngoại trừ viện trưởng ra, chưa ai có thể vượt qua tầng thứ chín, tầng thứ mười, chỉ sợ viện trưởng cũng chưa thể vượt qua..... !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.