Một câu nói này khiến cho Phượng Tiêu không biết phải mở miệng trả lời như thế nào, lại nhớ tới nữ nhân quật cường kia, hắn cũng rất là yêu nàng, chẳng qua là vì yêu sinh hận.
Mạc Tuyết nhìn Phượng Tiêu không nói thêm gì nữa, tức giận nói: "Tiểu tiện nhân, bất kể như thế nào, ngươi cũng không thể cắt đi hai tay của Linh nhi."
Phượng Thiên Vũ ngẩng đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ còn đọng vài giọt nước mắt, nhìn qua thật điềm đạm đáng yêu: "Nhị di nương, tại sao ngươi không hỏi phụ thân một chút đi, trên điện Kim Loan, trước mặt tất cả mọi người thế mà Tam muội lại để cho một cỗ Cương thi tỉ thí với Vũ nhi, Tam muội muốn giết Vũ nhi, Nhị di nương tại sao không nói Tam muội đi?"
Mạc Tuyết sững sờ, cũng không biết nên nói cái gì, bất quá nàng liền xoay qua Phượng Tiêu: "Lão gia, bất kể như thế nào, hiện tại cái tiểu tiện nhân này đã cắt đi cánh tay của Linh nhi, ngươi không thể bỏ qua cho nàng!"
Nói xong, Mạc Tuyết hung hăng nhìn Phượng Thiên Vũ, nếu như ánh mắt có thể giết người, chỉ sợ Phượng Thiên Vũ đã chết không dưới nghìn lần rồi a.
"Còn có phụ thân, coi như chuyện đã như vậy rồi, thế nhưng là nàng đã gạt chúng ta, nàng vốn là võ giả."
Phượng Thủy Tuyết phẫn nộ nói ra, trước kia kẻ ngu này tuy rằng đẹp mắt, nhưng chỉ là một cái phế vật, không ai ưa thích, lớn lên xinh đẹp hơn người cũng chẳng uy hiếp được nàng, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2473632/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.