Đợi Hoàng hậu nương nương cùng những người xung quanh đi xa, Lâm thái sư đứng dậy: "Hoàng Thượng, thần có chuyện muốn nói."
Đông Mặc Khế hai mắt hơi trầm xuống, lão bất tử này muốn nói gì hắn sao lại không biết cơ chứ: "Thái sư cứ nói."
"Hoàng Thượng, thần cảm thấy Hoàng hậu nương nương làm càn quá mức, thân là hoàng hậu một nước, không có chứng cứ, ở trên triều đình xuất khẩu cuồng ngôn, uy hiếp quý phi, thần cảm thấy, Hoàng Thượng cần phải nghiêm trị." Lâm thái sư vì tuổi già sức yếu cố gắng nói từng chữ từng chữ, lại không chút nào chú ý tới sắc mặt của Đông Mặc Khế càng ngày càng đen.
"Hoàng Thượng, nô tì biết tỷ tỷ đối với nô tì vốn là có thành kiến a." Lâm Uyển nói xong, vẫn không quên nhỏ vài giọt nước mắt.
"Đông Hoàng, ta hôm nay đến đây không phải là đến xem trò vui." Vân Ế nhìn hai người, bất mãn nói, hai người này không biết trong đại điện có bao nhiêu người hay sao? Không cảm thấy mất mặt à?
"Vân công tử chê cười." Đông Mặc Khế cười yếu ớt: "Thái sư, quý phi, hôm nay chính là nghênh đón sứ giả, có chuyện gì ngày khác rồi hãy nói, nhập tọa."
Phượng Tiêu ngồi ở trên ghế, mặt mày nhíu chặt, Hoàng hậu nương nương che chởcho Phượng Thiên Vũ như thế, cái phế vật kia hiện tại cũng chưa tỉnh ngộ, không nghĩ tới năm đó cho nàng cơ hội sống sót lại là một tai họa, xem ra sự kiện kia phải gấp rút rồi. . !
Cửa Bắc
"Thanh Ngư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2473616/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.