"Lão gia. Thúy Hồng nghe… nghe thấy đứa bé kia gọi Nhị tiểu thư là mẫu thân!"
Ngay lúc Phượng Tiêu đang trầm tư, bên tai truyền đến âm thanh Thúy Hồng.
"Cái gì!" Phượng Tiêu giận dữ hét lên.
Phượng Thiên Vũ, giỏi lắm, không chịu yên ổn sống trong Trúc Uyển, lại dám tư thông cùng người khác, còn có hài tử lớn đến như vậy, chuyện này mà đồn ra ngoài hắn còn mặt mũi nào mà gặp Tam vương gia!
Nhìn người còn trong đại sảnh, hắn quay người phất phất tay: "Các ngươi lui xuống trước đi!"
Mọi người nghe vậy, đều lui ra ngoài.
Ngồi ở trên ghế Phượng Tiêu suy nghĩ, Phượng Thiên Vũ đã không có linh lực, là một nữ nhân ngu ngốc, nếu thật như lời của Trương ma ma nói, bên người nàng lại có tiểu hài tử lợi hại như vậy, nếu đúng là con của nàng, thì hẵn đây chưa chắc đã là chuyện xấu.
Tam vương gia chắc chắn sẽ không lấy một nữ nhân ngu ngốc, tất nhiên sẽ nghĩ biện pháp để từ hôn, đến lúc đó hắn chỉ cần phái người đến giết thằng nhóc kia, nói Tam vương gia đã từ hôn, nàng thương tâm rồi sẽ tự sát. Như vậy về phần Hoàng hậu nương nương cũng dễ bề mà giải thích, về đứa bé kia, mẫu thân không còn, một đứa bé thì biết cái gì, đến lúc đó còn không phải là tùy ý hắn điều khiển hay sao!
"Người tới."
Một người hầu đi vào, cúi đầu nói, "Lão gia, ngài có chuyện gì phân phó?"
"Ngươi biết Thiếu gia đi đâu không?"
"Lão gia, hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-ma-quan-yeu-nhieu-hau/2473596/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.