Những lời này của Từ Lục Ngạn lại khiến cô rơi vào trạng thái trầm tư. Hằng lên trong đôi mắt màu tím lạnh lẽo kia là một sự rối ren không dừng được. Hồi sau Bối Lạc Lạc khẽ lên tiếng hỏi: "Anh yêu tôi thật sao?"
Đối với Từ Lục Ngạn từng câu từng chữ mà anh nói ra tất cả đều xuất phát từ lòng, xen lẫn vào đó là một sự chân thành đến mãnh liệt. Từ Lục Ngạn không đắn đo, cũng không lưỡng lự đáp ngay lời của cô: "Đúng vậy, anh yêu em, yêu em bằng cả trái tim này."
Trước câu trả lời thành thật kia là một nỗi băn khoăn từ cô. Bối Lạc Lạc không biết giây phút này đây cô lên vui hay nên buồn nữa, bản thân là một sát thủ tàn nhẫn, lạnh lùng không nhân từ với bất kỳ kẻ nào lại được một ông trùm hắc bang đem lòng yêu thương. Đây là chuyện vui hay chuyện buồn nhỉ?
Mà cô đối với anh vốn dĩ không có tình cảm, nhưng nếu...
Nghĩ đến đây Bối Lạc Lạc lắc đầu lia lịa, cô không thể lợi dụng tình cảm của anh, nhưng... cô cần tìm ra kẻ thủ ác đã giết hại ba mẹ của mình, rốt cuộc cô phải làm gì mới đúng đây.
Mãi chìm vào đóng suy nghĩ hỗn tạp của chính mình lại bất ngờ bị nụ hôn của Từ Lục Ngạn làm cho thất kinh, ngạc nhiên đến nỗi to mắt nhìn anh.
Từ Lục Ngạn hôn cô một cách nhẹ nhàng không còn cư xử thô bạo như lần trước. Có thể thấy chính vì anh sợ làm cô đau, làm cô bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644617/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.