Hành động của anh khiến cô chìm vào đê mê, đôi môi mở nhỏ không khép được ngân nga yêu kiều: "Ưm... Ngạn... em...ưm..."
Mỗi một tiếng rên rỉ của Bối Lạc Lạc như khiến dục vọng anh ngày một tăng lên, phấn khích buông bỏ nhị hoa kia, buông miệng trêu chọc: "Bảo bối em muốn gì ở anh?"
Bối Lạc Lạc biết anh đang cố tình châm chọc mình, không ngần ngại đánh vào vai của anh một cái, hờn dỗi quay mặt sang chỗ khác: "Mặc kệ anh, em không chơi với anh nữa."
Đường đường là một lão đại không biết sợ là gì, lại sợ tiểu bảo bối của mình giận. Biết rằng mình đã sai không nên chọc ghẹo cô, rất nhanh Từ Lục Ngạn nhận sai bằng cách cầm lấy 'khối trụ dài' của mình vốn đã ***** **** đưa vào huyệt động của người con gái, lúc này đây bên dưới của cô bài tiết trở nên ướt át.
"A... ưm..."
Bối Lạc Lạc như rơi vào kinh động, cô bàng hoàng khi cảm nhận được bên dưới đã bắt đầu có dấu hiệu xâm nhập từ vật thể lạ lại còn to như vậy. Lúc đầu có chút đau, lại nói của anh rất to so với nơi đó của cô cho nên có phần khó thích ứng được. Nhưng mà sau đó thế cục thay đổi, dần dần Bối Lạc Lạc dường như thích nghi được, cô phối hợp với anh một cách nhịp nhàng. Từ Lục Ngạn chà sát vật thể ***** **** của mình bên trong cô, vài giây lại tấn công một cách dồn dập khiến cô không kịp trở mình.
Càng vào sâu Bối Lạc Lạc lại càng mê mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644565/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.