Trước tình hình này Bạch Như Tuyết cầu cứu về phía Từ Lục Ngạn, giây sau trở nên bất mãn khi thấy anh gục gặc cứ như con gà tiểu mị đang ngủ say. Xung quanh bốn bề là người mà người Bạch Như Tuyết quen chỉ có một mình Từ Lục Ngạn, xem ra lần này cô ta gặp chuyện rồi.
"A... ui..."
Đang trải qua dòng suy nghĩ miên man đột ngột Bạch Như Tuyết bị tên đó túm lấy tóc giật xuống một cách nhẹ nhàng giống như không hề dùng qua chút sức lực. Nhưng điều đó khiến Bạch Như Tuyết đau điếng từng chân đến kẽ tóc, gương mặt nhăn nhúm trong luống cuống chỉ biết lấy tay của hắn ta ra, mặc nhiên vô dụng.
"Nhìn cô em cũng ngon phết đó, thay vì xin lỗi chi bằng đi theo hầu hạ tôi, nếu tôi thấy vui tôi liền tha thứ cho việc cô đụng tôi."
Bạch Như Tuyết dù đau vẫn tỏa ra khinh bỉ trước lời đề nghị quá quắt của hắn ta. Một người kiêu ngạo như Bạch Như Tuyết được ba mẹ cưng chiều hết mực, ở nhà không động đến một ngón tay lại bắt cô hầu hạ mình thật sự quá buồn cười mà.
"Mơ đi, tên đê tiện như mày chỉ nên qua lại với mấy tiện nhân bị HIV thì hợp hơn, bảo tao hầu hạ mày á? Đừng mơ!"
Trong lúc nóng giận Bạch Như Tuyết buộc miệng xỉa xói khiến hắn giận dữ gấp bội, không còn nắm tóc cô ta thay vào đó là cho một cước vào bụng khiến Bạch Như Tuyết té ngã đầu đập vào cạnh bàn một cách thật mạnh, theo tiềm thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644550/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.