Bối Lạc Lạc không có hứng thú gì với việc đứng lớp, nhưng đã vào vai thì phải diễn cho trót chứ. Dù sao mấy cái kiến thức giảng đường này cô cũng được đào tạo bài bản rồi.
“Bối trợ giảng, không biết giáo sư Phùng hôm nay tại sao lại không đứng lớp ạ?”
Một em học sinh giơ tay lên hỏi, Bối Lạc Lạc đánh giá nữ sinh này, có chút quen mặt? Không phải chứ!
“Giáo sư Phùng được điều động hỗ trợ dự án nghiên cứu cấp quốc gia, có thể thời gian này sẽ không thường xuyên đứng lớp.”
“Ồ?”- Nữ sinh kia gật đầu –“Cảm ơn Bối trợ giảng.”
“Không có gì, các em tan học đi.”
Bối Lạc Lạc gấp lại tập sách bước ra khỏi lớp, cảm giác bất an trong cô mỗi lúc một lớn. Nhiệm vụ lần này xem ra không đơn giản như cô nghĩ.
Phòng nghỉ ngơi cho giảng viên ở dưới lầu một, Bối Lạc Lạc nghĩ cần phải ghé qua một chút để tìm thêm thông tin về vị giáo sư Phùng này.
Tất cả những gì cô biết về giáo sư Phùng này là người của chính phủ, đang nghiên cứu dự án bom cảm ứng từ xa với quy mô lớn. Tất nhiên ngôi trường đại học này chỉ là nơi trú chân an toàn cho vị giáo sư này.
Lần này người khó thác đưa ra một khoản tiền lớn để bảo vệ tính mạng cho giáo sư Phùng, cô cũng cảm thấy lạ. giáo sư Phùng là người của chính phủ, còn cần tới cô bảo vệ hay sao? Nhưng mà nói thật, cô chưa từng tin sự bảo hộ của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644464/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.