Từ Lục Ngạn dĩ nhiên không muốn làm tổn hại đến Bối Lạc Lạc, tuy rằng nghe được mục đích của cô không ảnh hưởng gì tới anh nhưng anh vẫn khó chịu vì cô đang nỗ lực bảo vệ một người đàn ông khác.
“Thế nào? Từ lão đại?”
Bối Lạc Lạc vẫn đang chờ câu trả lời của Từ Lục Ngạn, cô đang căng thẳng vì biết người đàn ông mà cô đang đối đầu rất ranh mãnh.
“Thứ tôi muốn cũng gần giống như lấy mạng Phùng Mặc Phong.”
Cuối cùng Từ Lục Ngạn cũng hạ súng trầm giọng nói, ánh mắt thâm trầm đảo qua mấy vật dụng trên bàn, có một mô hình giống với loại bom được dùng trong chiến tranh. Bối Lạc Lạc lập tức hiểu:
“Anh muốn phá hủy thành quả nghiên cứu của Phùng Mặc Phong?”
Từ Lục Ngạn không đáp nhưng cũng đồng nghĩa với việc anh đã ngầm xác nhận.
“Mấy người đang làm cái gì ở đây vậy hả?”
Màn trướng được vén lên, chất giọng cao xen lẫn tức giận vang lên sau lưng khiến Bối Lạc Lạc nhanh chóng nhận ra mục tiêu của mình – Phùng Mặc Phong.
Phùng Mặc Phong mặc áo blouse trắng, đang còn đeo găng tay có dính bẩn màu đen, hình như đang thực hiện thí nghiệm nào đó. Hẳn thí nghiệm đó phải quan trọng lắm nên anh ta bây giờ mới nhận ra có người đến.
“Các người… đang làm cái gì?”
Phùng Mặc Phong là người có kinh nghiệm, chỉ cần nhìn qua liền nhận ra vết thương bắn do đạn của Như Tuyết, sắc mặt chợt đổi.
Lúc này Từ Lục Ngạn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-dai-sieu-cuong-co-vo-sat-thu/2644461/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.