"Được rồi, tôi biết rồi, anh đừng có giục, tôi không để anh leo cây đâu mà."
Dương Tuyết Tuyết nghe thấy Tô Vãn nói chuyện với điện thoại mấy câu như vậy, cô ta tức khắc nhận ra có gì đó không bình thường, cũng lập tức đi theo khỏi cửa.
Tô Vãn ra khỏi khu ký túc xá, liếc mắt một cái thì thấy một chiếc Ferrari đậu bên ngoài khu ký túc xá nữ, Diệp Dục Sâm đang ngồi trên ghế lái ở bên trong, cực kì nhàm chán mà nghịch điện thoại.
Cô có phần không biết nói gì mà giật giật khóe mắt, mở cửa đi vào: "Tôi nói này, anh lái chiếc xe này trong trường thật sự được không vậy? Không sợ bị mọi người vây xem à?"
"Đây đã là chiếc xe có cấu hình thấp nhất trong nhà rồi."
Diệp đại thiếu làm một biểu cảm thật bất đắc dĩ, đạp chân ga, chiếc Ferrari phóng đi ngay lập tức.
Tô Vãn không nói gì.
Cô biết hắn nói thật nhưng vấn đề là, chuyện thật này, sao nghe kiểu nào cũng làm cho người ta thấy hắn thiếu đánh vậy?
Dương Tuyết Tuyết lén lút đi theo sát sau lưng Tô Vãn, vừa lúc thấy được cảnh cô lên xe.
"Ferrari..."
Dương Tuyết Tuyết nghiến răng nói ra ba chữ này, cười lạnh trong lòng một tiếng, lấy điện thoại ra chụp cảnh Tô Vãn lên xe và logo của chiếc Ferrari.
"Tô Vãn, tao nhất định khiến mày chịu khổ."
Tô Vãn vẫn chưa biết chuyện xảy ra lúc sau, cô đã bị Diệp Dục Sâm đưa về bồi ngủ.
Nhưng mà thật sự chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138718/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.