Sau khi Tô Vãn nói xong, liền buông tay thả cô ta ra.
Nhưng đúng lúc này, cửa ký túc xá bị đẩy từ bên ngoài vô, có hai cô gái từ ngoài đi vào.
Dương Tuyết Tuyết thoáng nghe tiếng động đó, vốn dĩ cô đang đứng yên tại chỗ, nhưng lại cố tình loạng choạng lui về sau hai bước, sau đó thế mà sợ hãi hét lên một tiếng, té ngã chật vật trên đất.
"Tuyết Tuyết!"
Một cô gái trong nhóm đó la lên rồi chạy đến đỡ cô, cô gái còn lại thì đi thẳng tới trước mặt Tô Vãn: "Cô là ai? Sao lại dám đến chỗ chúng tôi gây sự?"
"Đúng vậy, Tuyết Tuyết đắc tội gì với cô? Tại sao cô lại ra tay nặng như vậy với cô ấy?
Tô Vãn nhìn các cô gái, không nói một lời nào.
Dùng đầu gối cũng đoán được, hai cô gái kia, chính là hai người khác cùng sống ở ký túc xá này.
Đúng rồi, bởi vì Dương Tuyết Tuyết, ngày đầu tiên cô ta vào ký túc xá, thì đều đắc tội với tất cả bạn cùng phòng.
"Tôi không làm gì cả, là cô ấy tự ngã xuống."
Nhìn hai người con gái hung hăng trước mặt, cô vô tội nhún vai.
"Cô nói dối, tôi vừa rõ ràng thấy cô đẩy Tuyết Tuyết." Cô gái đỡ Dương Tuyết Tuyết lập tức lên tiếng phản bác lại cô.
"Cô muốn nghĩ sao thì tùy cô." Tô Vãn nhún vai, vẫn không giải thích điều gì.
Nhưng cô đoán rằng, cho dù cô có giải thích, thì hai cô gái kia cũng không chịu lắng nghe.
Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138709/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.