"Nếu ai cũng lý trí như anh thì tốt rồi." Tô Vãn nhún vai, vẻ mặt có phần bất đắc dĩ.
"Không được, nếu tất cả mọi người đều có đầu óc như thế, thì bổn thiếu gia làm sao còn độc nhất vô nhị?" Diệp Vân Thâm cười nhìn cô, "Đi, anh đưa em đi chơi một vòng, chúc mừng em thoát khỏi anh trai thối của anh."
"Thôi." Tô Vãn vội vàng ngăn cản, "Tôi giờ là mục tiêu cho mọi người chỉ trích, cứ vậy mà đi ra ngoài, không chừng còn bị vây lấy rồi tạt axit."
Diệp Vân Thâm tỏ vẻ mười phần đồng tình với cô, nên lái một vòng rồi đưa cô về.
Lamborhini lái tới một khu ngoại ô nhỏ có phong cảnh vô cùng đẹp.
"Lúc trước anh tự mua căn chung cư này, nhưng so sánh vẫn kém hơn biệt thự anh của anh, tuy nhiên vẫn còn chút tinh tế và ấm áp, tạm thời em ở đây chắc không có vấn đề gì." Diệp Vân Thâm thấy cô đang nhìn ra ngoài cửa xe, hắn liền chủ động giải thích, "Điểm quan trọng nhất là trị an nơi đây khá tốt, em ở đây không cần lo lắng về vấn đề an toàn."
Tô Vãn gật đầu.
Nơi đây là chung cư cao cấp, kề núi gần sông, phong cảnh hữu tình, lại ở gần trung tâm thành phố, nên chắc chắn giá rất xa xỉ.
Diệp Vân Thâm ngừng xe, dẫn cô lên lầu.
"Không tệ lắm, so với khách sạn thì tốt hơn nhiều."
Tô Vãn đi vào nhìn xung quanh, đây là một căn hộ lớn gồm bốn phòng hai sảnh, phòng khách vừa lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138647/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.