Tô Vãn còn muốn nói gì đó nhưng lại nghe thấy ở đầu bên kia thoáng qua tiếng động lạ, hình như là tiếng đập cửa, còn có giọng của phụ nữ.
"Anh Louis..."
Susan!
Đầu tiên, Tô Vãn nghe được âm thanh mơ hồ.
Sau đó, sắc mặt của cô liền lạnh xuống, cảm giác toàn thân đều không thoải mái.
"Tôi không rảnh nói chuyện lung tung với anh, nếu anh thật sự muốn nhìn gái ngủ thì tùy tiện kiếm một người đi, dù sao chỗ anh cũng có sẵn rồi đó."
Cô trực tiếp ngắt máy, ném điện thoại sang một bên, lại đem cả người quăng lên giường, sau đó thì nhắm mắt ngủ.
Nhưng bỗng nhiên lại chẳng tài nào có thể ngủ được.
Một loạt cảm giác không tên làm mình bực bội.
Cô trở mình, mở to mắt nhìn vào chùm đèn thủy tinh trên nóc nhà.
Chợt cảm thấy cứ đồng ý lời đề nghị của Diệp Vân Thâm là tốt rồi, mặc kết quả ra sau, trước hết cứ làm cho tên khốn Diệp Dục Sâm tức chết là được.
......
Sáng sớm ngày hôm sau, Diệp Dục Sâm đưa Susan tới sân bay, còn cố tình say khiến bảo vệ phải bảo kê cô ta về S quốc.
Mãi cho đến trước khi máy bay cất cánh thì Susan vẫn không thuận theo và nháo loạn muốn ở lại, nhưng kết cục vẫn là không hiệu quả, cuối cùng cô ta cũng bị Diệp đại thiếu lạnh lùng tiễn đi.
Sau khi máy bay cất cánh, vị đại tiểu thư này vẫn liên hệ với người theo dõi lúc trước với yêu cầu giúp cô ta tiếp tục theo dõi hành động của Diệp Dục Sâm, một khi phát hiện anh cùng người phụ nữ nào qua lại không bình thường thì báo ngay với cô.
Nhưng cô nào biết rằng, lúc bấy giờ tên gián điệp đang đứng bên cạnh Diệp đại thiếu, huống hồ điện thoại của hắn lại nằm trong tay anh.
"Biết trả lời như thế nào rồi chứ?"
Diệp Dục Sâm mở tin nhắn Susan vừa gửi tới rồi đưa di động tới trước mặt tên gián điệp.
Đối phương cung kính mà gật đầu: "Ngài cứ yên tâm, việc này không liên quan một chút gì tới Tô tiểu thư, đảm bảo không có người nào tìm được trên đầu ngài ấy."
"Bọn tay mắt do Kars phát tới cũng nên sẵn tiện xử lý hết đi." Anh ném điện thoại trả cho hắn, "Bất kể tin tức nào của Tô Vãn đều không được truyền ra ngoài, nếu không cậu biết hậu quả rồi đấy."
"Vâng."
Đối phương vâng dạ một tiếng, tiếp theo, Diệp Dục Sâm đưa tay đeo lên kính râm lên rồi đi ra ngoài.
Tên gián điệp nhanh chóng theo sự phân phó của anh cố ý đem thông tin mật chia sẻ tới thủ tướng S quốc giảm xuống.
Thủ tướng nghe cấp dưới báo lại, giận dữ cầm văn kiện trên tay đập mạnh lên bàn.
"Lần này Lilith liều lĩnh chạy tới thành phố A, thông tin không lấy được còn bị nó phản công lại, tên Louis này... cánh đúng là cứng rắn rồi."
"Cánh ngài ấy có cứng tới đâu vẫn sẽ nằm trong tay ngài, ngài không cần vì một chuyện nhỏ mà tức giận." Thư kí của ông bưng ly trà qua, vội khuyên giải.
Thủ tướng không đáp, chỉ nhìn đóng văn kiện trên bàn với vẻ suy tư.
Ông ta nhớ tới bảy năm trước lúc Diệp Dục Sâm vừa trở về nước.
Lúc ấy ông đang cùng Kars cạnh tranh, cuộc tranh đấu vô cùng khốc liệt, ông gấp gáp không muốn Kars lên ngôi quốc vương nên cực lực hết mình giúp nữ vương mang tiểu vương tử thất lạc trở về mục đích muốn thao túng, bồi dưỡng thành con rối cho mình, giúp ông lên chức cao.
Kể từ đó, quyền lực to lớn sẽ nằm trong tay mình.
Lúc đầu, Louis thực sự rất nghe lời, không có chí lớn, không quan tâm đến chính trị, suốt ngày giết thời gian với đám em gái, không thì cũng trà trộn vào vũ hội, hoàn toàn biến thành một vương tử ngốc nghếch bị thần tử điều khiển.
Nữ vương cảm thấy tiểu tôn tử như thế không được, muốn mang Louis ném vào quân đội tôi luyện, Thủ tướng không coi việc này là quan trọng, nhưng qua mấy năm ngắn ngủi lại không ngờ nó lại không một tiếng động trở mình thành thiếu tướng còn nắm giữ quân quyền của đế quốc này chặt chẽ trong tay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]