Tô Vãn cũng không chịu từ bỏ.
Bất quá cô cũng rất thông minh, chính mình không có tài năng, thì cô sẽ mời người có tài về để giúp cô quản lý, dưới trướng của Diệp đại thiếu gia có rất nhiều người có tài, cô tùy tiện mượn một hai người qua giúp cô thì sẽ không có vấn đế gì.
Dù sao cô chỉ muốn kiểm tra Tô Kiến Nam một chút, cũng sẽ không mượn quá lâu.
Diệp Dục Sâm tiện tay cầm hai kiện tài liệu bên cạnh: "Em bận rộn hai ngày hôm nay, là đang điều tra mấy thứ gì?"
"Chứng cứ phạm tội của Tô Kiến Nam."
Tô Vãn buông tài liệu đang cầm trên tay xuống, đi đến chồng tài liệu trên bàn để đối chiếu: "Giám đốc tài chính mà anh cho em mượn nói Tô Kiến Nam bị nghi ngờ có liên quan đến việc tham ô, hối lộ, tham nhũng, tài chính thâm hụt nghiêm trọng, còn có một vài giấy tờ bị động tay động chân."
Thời điểm công ty xảy ra chuyện, cô liền cảm thấy rất kỳ lạ, cùng lắm Cố Dĩ Trạch bên kia cũng chỉ ra tay chèn ép, chặt đứt vài con đường đầu tư mà thôi, lấy nội tình của Tô gia hơn hai mươi năm mà nói không thể nhanh như vậy liền chịu đựng không nổi.
Vì thế cô bắt đầu hoài nghi Tô Kiến Nam.
Trong lần điều tra này, cô phát hiện ra rằng ông ta đã tham ô một lượng lớn tài sản của công ty trong khi đảm nhiệm chức chủ tịch, gay ra một lỗ hổng lớn về tài chính.
Có thể đơn giản mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138562/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.