Đêm khuya, một mình Tô Vãn đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn ánh đèn xung quanh bể bơi dưới lầu đến phát ngốc.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng cô cũng cúi đầu nhìn chiếc nhẫn kim cương nằm trên tay.
Đương nhiên cô không phải thật tình muốn gả cho Cố Dĩ Trạch.
Tuy rằng ngoài miệng đã đồng ý chuyện kết hôn nhưng thật ra cũng chỉ muốn kéo dài thời gian thôi, đợi đến khi tìm được cách giải cứu khó khăn của công ty, cô phải nghĩ cách thoát thân ngay lập tức.
Ở trên đời này, dù là Diệp Dục Sâm hay Cố Dĩ Trạch cũng không phải là chồng của cô.
Bên kia, lúc này Tần Thư đang vội vàng báo cáo sự việc mình điều tra được cho thiếu gia nhà mình.
"Hôm nay sau khi tiểu thư Tô rời khỏi không hề trở về khách sạn, mà là... đi thẳng đến chung cư của Cố Dĩ Trạch, tới bây giờ còn chưa rời khỏi đó."
Vốn dĩ hắn định nói thẳng ra là tối nay Tô Vãn chắc sẽ ngủ lại ở chỗ đó luôn nhưng mà nhìn vẻ mặt đại thiếu gia như muốn ăn thịt người, nên cố gắng nói sao cho uyển chuyển chút.
"Mặt khác, bên này tôi còn tra được gần đây Cố Dĩ Trạch chèn ép công ty Tô Kiến Nam, hiện giờ tài chính lưu động đã mất, Tô gia đang trong tình thế loạn trong giặc ngoài, nếu mà không kiếm được vốn bù vào thì có khả năng sẽ phá sản. Khi đó tiểu thư Tô tới tìm ngài, có lẽ là vì chuyện này."
Rắc!
Cây bút bị Diệp Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138550/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.