Lời hắn ta vừa nói ra được rất nhiều người ủng hộ, mặc dù đạo diễn đánh giá rất cao Tô Vãn tuy vậy ông ta cũng không muốn làm cho toàn bộ đoàn làm phim gặp rắc tối vì một vai phụ nhỏ.
"Dọn đồ rời đi đi, ngày mai cô không cần phải quay lại đoàn phim, thù lao mấy ngày này tôi sẽ kêu tài vụ trả cho cô."
Ông tưởng nói một câu giải quyết xong liền muốn xoay người rời đi.
Nhưng lúc này đây, Tô Vãn đột nhiên mỉm cười: "Tôi đã nói, các người có phải hiểu lầm gì rồi không? Ai nói rằng sợi dây chuyền là bị tôi lấy trộm?"
"Tang chứng vật chứng rõ rành rành, cô còn gì biện minh?" Người bên cạnh Dương Tuyết Tuyết lập tức xen vào.
Tô Vãn cười nhếch mép và lấy sợi dây chuyền từ trong tay Dương Tuyết Tuyết: "Tôi muốn hỏi cô Dương đây một chút, đây rõ ràng là dây chuyền tự tôi đã mua, tại sao nó lại trở thành của cô?"
Khuôn mặt Dương Tuyết Tuyết lặp tức xanh đi: "Cô Tô, cô tốt nhất đừng quá đáng, nơi này có rất nhiều người có thể làm chứng cho tôi, đồ trên tay cô là hôm nay tôi đã đeo."
"Thật sao? Cô làm sao biết được? Coi bộ mặt trên của nó có khắc tên cô sao?"
Tô Vãn kiêu ngạo cười, "Đồ là ở chỗ tôi tìm thấy, tôi nói là tôi mua đó, nếu cô Dương đây cũng vừa vặn có một sợi giống sợi này như đút cũng chỉ có thể chứng minh chúng ta mua cùng cửa hàng thôi, cô làm mất đồ là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138518/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.