Động tác của Diệp Dục Sâm dừng lại, cô đợi một lúc lâu và dường như hắn cũng không có hành động nào tiếp theo.
Tô Vãn mở mắt ra và thấy hắn đang nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt đen nhánh thâm thúy với tia lạnh lập loè, dường như trong đó chứa đựng sự không vui.
"Em có biết hiện tại trông em như thế nào không?" Diệp Dục Sâm hỏi.
"Hả?"
"Giống như một tử tù đang chờ cái chết trên pháp trường."
"..."
Hắn nhìn xuống cô, đôi mắt lờ lờ tối đen khó lường: "Em như thế này là bài xích cùng tôi chung đụng sao?"
Tô Vãn quay đầu đi và từ chối trả lời câu hỏi ấy.
Cô có chỗ nào bài xích đâu chỉ đơn giản là trong tiềm thức sinh ra kinh tởm mà thôi.
Đôi mắt của Diệp Dục Sâm ngày càng tối hơn.
Sau khoảng nữa phút hoặc có thể là lâu hơn, hắn mới cúi đầu thở dài ở trên vai cô mà cắn một cái, thì thầm: "Sẽ có một ngày, tôi sẽ làm em cam tâm tình nguyện."
Tô Vãn cảnh giác nhìn hắn đứng dậy cầm quần áo đi vào phòng tắm, một khắc đó cô dường như chưa thể nào hồi phục lại tinh thần.
Điều này có nghĩa là gì... Đêm nay, hắn sẽ bỏ qua cho cô sao?
Cô đánh hơi thở phào một cái thật dài, tay với lấy cái chăn bên cạnh che người lại, muốn đi ngủ trước rồi tính sau, không thì tên kia quay lại thay đổi ý định thì không hay.
Mới nhắm mắt lại di động trên đầu giường đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138510/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.