Editor: Alissa.
Tô Vãn sửng sốt một chút, nhíu mày nhìn người xuất hiện trong camera giám sát của khách sạn.
Cô càng ngày càng cảm thấy đây là một âm mưu. Tô Như Nguyệt và tên họ Từ hẳn đã lên kế hoạch rồi hướng Tô Vãn vào đó.
Không bao lâu, người quản lý khách sạn lại gửi một video khác.
Đó là giám sát bên ngoài hành lang của phòng 2502, nói rằng hai giờ trước có một người đàn ông và một người phụ nữ bước vào phòng, người đàn ông trông giống như một tay xã hội đen và người phụ nữ chính là Tô Như Nguyệt.
Tuy nhiên từ góc quan sát của người xem, Tô Như Nguyệt dường như là tự mình bước vào phòng, cô ta không chịu bất cứ sự ép buộc nào, nó hoàn toàn không giống với những gì cô ta gửi tới nói tánh mạng khó giữ.
Bọn họ đuổi tới khách sạn Tứ Hải, người quản lý đã lấy chìa khoá dự phòng từ quầy lễ tân và mở cửa phòng 2502.
Tiếng khò khè nặng nè từ người đàn ông với tiếng thét chói tai của người phụ nữ truyền tới, quần áo rơi vãi khắp sàn nhà, áo khoác, váy, còn có chiếc áo lót ren đen...
"Khách sạn này sang trọng thế, có lẽ người ta chỉ là đến đây tìm khoái lạc mua vui, chúng ta như vậy xông vào, tôi e rằng sẽ làm xáo trộn chuyện tốt của em ấy." Tô Vãn cười khẩy, khoanh tay trước ngực, đem bốn chữ vui sướng khi người gặp hoạ viết hết lên mặt.
Cố Dĩ Trạch lạnh lùng nhìn chằm chằm cô, lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138480/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.