Editor: Alissa
Tô Vãn rùng mình, trên trán thấm ra mồ hôi lạnh: "Buông ra, nếu không thì tôi hét lên đó."
Diệp Dục Sâm mỉm cười vẻ tà mị lại nguy hiểm.
Giây tiếp theo, hắn cúi đầu hôn lên môi cô, chặn lời cầu cứu còn chưa kịp nói ra khỏi miệng trở về.
Tô Vãn: "..."
Thật lâu sau hắn mới buông tha thì cô đã sắp thở không nổi nữa rồi, ngón tay thon dài của hắn miết đôi môi cô đã bị gặm đến sưng đỏ, biểu tình trên khuôn mặt khó đoán: "Người đàn ông vừa rồi cùng em có quan hệ gì?"
"Người đàn ông nào?" Tô Vãn vừa thở hổn hển vừa hỏi lại.
Diệp Dục Sâm lạnh lùng liết mắt nhìn cô một cái, không nói một lời, duỗi tay thò vào váy cô kéo quần lót cô xuống.
Ngay khi anh ta chuẩn bị có hành động tiếp theo, bên ngoài bỗng nhiên có người gõ cửa: "Thiếu gia, Cố lão gia tử tìm ngài."
Bên trong cánh cửa, hắn ngừng lại.
Diệp Dục Sâm muốn cười nhưng không cười mà nhìn chằm chằm vào mắt Tô Vãn, buông tay thả nàng ra.
Tô Vãn vội vàng sửa sang quần áo trên người, che lại váy cảnh giác mà trừng hắn: "Anh đi ra ngoài trước đi, tôi sửa soạn lại một chút, chốt lát lại ra."
"Như vậy liền không muốn cùng tôi xuất hiện trước mặt người khác sao?"
Diệp Dục Sâm nâng cằm cô lên: "Em đang sợ cái gì?"
Tô Vãn né tránh: "Không phải sợ, chỉ là nghĩ không cần thiết gây ra phiền phức."
Diệp Dục Sâm nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/2138462/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.