Editor: Alissa.
Trời đã tối Tô Vãn mới trở về nhà lại nhìn thấy Tô Như Nguyệt mặc váy đuôi cá màu tím nhạt, đứng ở sảnh dưới lầu.
Không quá lâu, Tô Kiến Nam và Lâm Mỹ Lan cũng xuống cầu thang, họ mặc quần áo rất đẹp, họ đã sẵn sàng để ra ngoài.
Lông mày của Tô Vãn cứng lại.
Cô cảm thấy chính mình hình như đã bỏ lỡ một chuyện gì đó.
Biểu cảm của Tô Kiến Nam thậm chí còn ngạc nhiên hơn cô, trực tiếp thốt lên: "Làm thế nào ăn mặc như thế này, Cô Dĩ Trạch không cùng con ở bên nhau sao?"
"Ý bố là gì?" chân mày cô nhíu càng chặc.
"Hôm nay là sinh nhật lần thứ 70 của Cố lão gia, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng đi mừng thọ Cố lão gia tử, như thế nào, chị lại tôi không biết?"
Tô Như Nguyệt nhìn cô với sự hả hê sung sướng khi người gặp hoạ, cô ta rõ ràng không thể chờ đợi để xem kịch hay ngay, nhưng vẫn cố phải giả vờ là một người tốt. "Dĩ Trạch ca ca cũng đúng thật là, một điều quan trọng như vậy, tại sao lại không nói với chị?"
Thần sắc Tô Vãn chuyển lạnh ngay lập tức.
Sinh nhật lần thứ 70 của Cố lão gia, trong trí nhớ của cô hình như từng xảy ra, đó là chuyện của kiếp trước, thời gian trôi qua đã lâu cô hiện tại chỉ là không nhớ rõ ngày.
Lâm Mỹ Lan và Tô Như Nguyệt hẳn đã nhớ rõ, nhưng sáng nay thời điểm cô ra cửa họ không hề đề cập đến sinh thần 70 của Cố lão đây, đây rõ ràng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-lao-cong-sung-nghien/152959/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.