Thấm thoát, bọn họ vui chơi cũng hơn mười ngày.
Hiện tại, chỉ một mình Tô Tiểu Đại đang nằm trên ghế dài ở đảo Thái Dương mà phơi nắng, lắng nghe sóng biển vỗ vào bờ, thỏa mãn ngắm nhìn cảnh đẹp,vô cùng đắc ý. Còn vì sao cô nằm một mình thì do người chồng yêu dấu đãlặn xuống nước rồi, cô không học qua khóa bổ túc môn lặn cho nên khôngthể đi theo, chỉ biết nằm phơi nắng chờ chồng mình đội rong biển ngoilên mà thôi. =))
Đang mơ màng nhắm mắt, đột nhiên Tô Tiểu Đạiphát hiện có người che mất ánh mặt trời, vậy là lồm cồm mở mắt mới thấymột gã đàn ông xa lạ đang cầm bó hoa tươi hướng về phía cô. Tô Tiểu Đạisợ hết hồn, cô vội vàng ngồi dậy, lịch sự đưa tay, thử dùng tiếng Trungvắn tắt chào hỏi.
“Xin chào!”
Lạc Vũ Minh quan sát cô gáimặt ngô ngố kia, hoàn toàn trái ngược với đại đa số mỹ nữ đang phơi thây trên cát. Cô nàng này không mặc bikini gợi cảm, hơn nữa còn khoác thêmáo sơ mi dài vào. Đương nhiên, ờ, thân thể khô quắc của cô ta kiểu gìmặc bikini cũng chẳng lọt, nhan sắc bình thường, trừ đôi mắt linh động,to tròn ra, cả người chẳng còn điểm gì để tán dương hết. Chậc, hắn tathầm nghĩ, Lăng Duy Trạch, mày bị đả kích quá lớn nên khẩu vị cũng xuống cấp như vậy rồi hả?
Hắn ta lịch lãm cúi người, cười mỉm: “Hân hạnh được làm quen, người đẹp!”
Nghe hắn nói được tiếng Trung, Tô Tiểu Đại thở phào nhẹ nhõm. May mắn khôngphải người nước ngoài, bởi cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-khong-phai-toi/2016267/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.