Chương trước
Chương sau
Buổi tối, khi đại thần login, mọi người trong bang hội ầm ĩ hẳn lên.

[Bang phái] Nữ Nhân Như Hoa: Lão đại quá hiểm độc, chúng em kiếm tiền dễ dàng lắm sao? Huynh lại dễ dàng lãi tới 1 vạn!

[Bang phái] Nam Nhân Như Độc: Đúng vậy đó, lão đại, huynh bảo chúng ta phải sống thế nào!

[Bang phái] Tình Yêu Khuynh Tâm: Lão đại, sao huynh không nói sớm là huynh có sắp xếp rồi, nếu nói sớm thì muội sẽ đặt thêm chút tiền.

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Không phải muội dùng toàn bộ tài sản để đặt cược cho lão đại rồi sao?

[Bang phái] Tình Yêu Khuynh Tâm: Ngậm Điếu Thuốc đáng ghét!

[Bang phái] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Hình như ngoài ra chỉ còn An An kiếm được nhiều nhất! Cậu ấy cược nhiều nhất!

[Bang phái] Tử Chi Chung Chương: Đúng vậy, đại tẩu lời 1573 kim tệ!

[Bang phái] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Các anh làm nhiều chuyện mờ ám đến vậy sau lưng bọn em, thật không ngay thẳng, nếu các anh nói sớm thì em cũng dùng toàn bộ gia sản để cược cho lão đại!

[Bang phái] Tả Ngạn Vân Yên: Tỷ à! Cũng do lão đại không cho nói!

[Bang phái] Mạt Tiểu Mạch: Vậy sao ba người các anh không mua nhiều hơn chút?

[Bang phái] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Các em cho rằng bọn anh không muốn sao? Tiếc là không thể làm được, bọn anh không nhiều tiền như đại tẩu!

[Bang phái] Tử Chi Chung Chương: Đúng vậy, đại tẩu có rất nhiều tiền, anh cũng không phát hiện ra đại tẩu là phú bà!

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Ặc… Như nhau thôi. —_—|||

[Bang phái] Tàn Ảnh: Lão đại, lão đại mau ra đây!

[Bang phái] Quân Nhược Như Sơ: Đúng vậy, lão đại lời lãi nhiều như vậy, phải bỏ máu ra mới được!

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Được rồi, đừng ầm ĩ nữa, mỗi người một viên Đấu Nguyên đan, hai tấm thẻ song tu!

[Bang phái] Bong Bóng Mùa Hè: Quá xịn! Lão đại vạn tuế!

[Bang phái] Tra Vô Thử Nhân: Lão đại quá chính trực!

[Bang phái] Cưỡi Ốc Sên Bỏ Trốn: Nói đến song tu, ta nhớ ra ngày trước lão đại và đại tẩu quen nhau qua song tu, ta còn nhớ rõ là lần đầu tiên song tu của lão đại đấy!

[Bang phái] Giáo Hoàng VS: Đúng vậy, đại tẩu, nói với bọn ta một chút, cảm giác khi song tu với lão đại thế nào?

[Bang phái] Đạm Nhược An Niên: Hôm nay nhiều người như vậy, không bằng chúng ta đi đánh boss đi!

[Bang phái] Mạt Tiểu Mạch: Cậu ấy thẹn thùng!

[Bang phái] Túy Khán Hồng Trần: Đi thôi, đại tẩu của các ngươi nói đánh boss, chúng ta phải đi đánh boss, dù sao hôm nay cũng nhiều người! Đấu Nguyên đan và thẻ song tu thì ngày mai ta mua xong sẽ cho các ngươi!

[Bang phái] Tình Yêu Khuynh Tâm: Lão đại, đột nhiên ta nhớ ra ta còn có việc, các ngươi đi đi, ta đi trước!

[Bang phái] Tra Vô Thử Nhân: Ta cũng có việc! Đừng chờ ta!

[Bang phái] Nữ Nhân Như Hoa: Ta và lão công muốn đi ân ái, lão đại cứ đi đi!

……

Kết quả là vừa nói tới đánh boss, mọi người không phải là ngươi có việc thì chính là ta có việc, chạy đến mức cuối cùng chỉ còn lại Cố Nhược An cùng đại thần, còn có Lan Na, Cốc Tuyết, Hà Tử Mạt cùng Ngậm Điếu Thuốc, Tử Chi và Tả Ngạn bên kia, tổng cộng vừa đúng 8 người. Vốn là 6 người khác cũng muốn đi, kết quả lại bị Cố Nhược An kiên quyết lôi lại, nói cái gì mà mình và đại thần chỉ có hai người thì đánh boss thế nào, đánh boss cần nhiều người. Cho nên một nhóm 8 người cuồn cuộn chạy tới sào huyệt của boss Ma Viên*.

*Ma Viên: Vượn Ma

Dọc theo đường đi, mọi người chê ngựa nhỏ của Cố Nhược An chạy quá chậm, Cố Nhược An đành bất đắc dĩ ngồi lên cự long của đại thần, y sư xinh xắn mỏng manh tựa vào trong ngực kiếm sĩ cao lớn, Cố Nhược An nhìn thế nào cũng thấy không khí đang tỏa ra những bong bóng màu hồng phấn. Mà lúc này, 6 người khác trong đội ngũ cũng bắt đầu bàn tán.

[Đội ngũ] Tử Chi Chung Chương: Sao mình cảm thấy bọn mình như mấy cái bóng đèn ấy nhỉ?

[Đội ngũ] Smile Tiểu Hỏa Tuyết: Chúc mừng anh, cảm giác của anh rất chính xác, chúng ta chính là bóng đèn, không chỉ là một, mà là 6 cái bóng đèn sáng ngời long lanh.

[Đội ngũ] Tả Ngạn Vân Yên: Lão đại cũng thật là, không biết cương quyết hơn một chút, đi yêu đương ân ái với đại tẩu không tốt sao?

[Đội ngũ] Thiển Mạt Yên Huân Trang: Đúng vậy, An An cũng thật là, sao lại lôi kéo cả chúng ta, làm hỏng cơ hội mà mọi người tạo ra cậu ấy, lúc này phải nhân cơ hội đánh ngã đại thần, cưỡng bức, gạo nấu thành cơm mới đúng!

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Hả? Em nói cái gì?

[Đội ngũ] Mạt Tiểu Mạch: Khụ khụ, tối nay cậu ấy uống nhiều quá!

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: thật ra thì em ấy nghĩ giống bọn anh, lão đại cũng thật là, không đàn ông tí nào! Đại tấu đối xử với lão đại tốt như vậy, lại có tiền, phải nhanh tay túm chặt chứ! Sao lại để chúng ta làm bóng đèn!

[Đội ngũ] Đạm Nhược An Niên: Khụ khụ!

[Đội ngũ] Túy Khán Hồng Trần: Tớ vẫn chưa điếc đâu!

Đại thần vừa lên tiếng, 6 người vội vàng kéo phécmơtuya trên mồm vào, không dám nói tiếp nữa, trêu chọc An An thì được, ai dám trêu đùa đại thần chứ, với tính cách hiểm độc của cậu ta, chắc chắn sẽ bị trả thù, thật không đáng.

Cho nên đường đi yên tĩnh đến kì dị, mọi người đi tới sào huyệt của boss Ma Viên.

Boss Ma Viên là một con boss vượn lớn cấp 180 thích thu thập kì trân dị bảo, có tỉ lệ thấp rơi ra trang bị và dược liệu quý giá. Nhưng boss này cũng rất lợi hại, nó có công kích cao, ma phòng cao, hơn nữa lúc lượng máu đạt tới những mức khác nhau có thể xuất hiện hai lần tự bạo, cho nên An An, Lan Na và Tử Chi Chung Chương da mỏng được sắp xếp ở phía ngoài, tất nhiên còn có cả người theo chức nghiệp cung thủ đánh xa là Cốc Tuyết. Vì mấy người đã cùng nhau vào phụ bản mấy lần rồi nên cũng có độ ăn ý nhất định, hơn nữa hai bên là Đội ngũ cố định, khá quen thuộc với cách đánh của người mình.

Đại thần bước một bước dài tiến lên, tung ra một kĩ năng cấp thấp, kéo boss tới cạnh mình, dù trong đội có đao khách Tả Ngạn Vân Yên máu nhiều, nhưng đại thần vẫn tự thân xuất mã, chiêu đầu của boss là sát chiêu, nện một đấm xuống, trên đầu đại thần hiện lên mấy dòng 6000+, Cố Nhược An nhanh chóng mở trạng thái quần liệu, bổ sung đầy máu cho đại thần. Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên nhanh nhẹn vòng ra sau lưng boss, đâm một đao, tung một kĩ năng gây choáng, một chiêu giảm ma phòng, sau đó ẩn thân, lui về phía sau chờ thời cơ. Boss bị đâm, xoay người muốn đánh một cái, chỉ là Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên đã ẩn thân, đành phải xoay quanh. Đại thần lập tức tiến lên bổ xuống một kĩ năng cao cấp, kéo thù hận của boss về phía mình, sau đó đám người Cố Nhược An lập tức chuyển ra phía sau boss bắt đầu công kích, hơn nữa chỗ đứng cũng có trật tự, Mạt Tiểu Mạch, Tả Ngạn Vân Yên đứng ngay sau mông boss, mà Thiển Mạt Yên Huân Trang, Tử Chi Chung Chương và Smile Tiểu Hỏa Tuyết đều đứng ở vị trí khá xa. Đại thần vẫn đứng đối diện boss để công kích, Cố Nhược An đứng gần đó không ngừng thêm máu cho mọi người.

Đột nhiên đại thần gõ một chữ “Lui” trong kênh Đội ngũ, mọi người lập tức chạy tứ phía, boss Ma Viên hét lớn một tiếng, hai tay đấm ngực rồi mạnh mẽ nện xuống mặt đất, Mạt Tiểu Mạch né không kịp, trên đầu xuất hiện số 5000+ màu đỏ, Cố Nhược An lập tức thi triển bày liệu bổ sung máu. Lúc này đại thần nói một câu “Mọi người công kích toàn lực!”, tất cả mọi người sử dụng những kĩ năng lợi hại nhất của mình, không ngừng đánh vào người boss, trải qua một lần tự bạo, boss Ma Viên rơi vào trạng thái suy yếu, công kích giảm, phòng ngự giảm, thời gian kéo dài 10 giây, sau đó sẽ khôi phục, sau khi khôi phục, boss sẽ tự bạo lần thứ hai, lực công kích giảm một nửa nhưng lực phòng ngự lại tăng gấp bội, cho nên 10 giây này khá quan trọng, tất cả mọi người đã phải kìm nén sức mạnh, giờ ra sức thi triển kĩ năng của mình, mà Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên cũng thời thời khắc khắc chú ý tới trạng thái bất lợi của boss, thỉnh thoảng lại đầu độc (mất máu kéo dài),gây định thân hoặc choáng váng.

Mọi người đánh thẳng tay vô cùng cao hứng, đột nhiên đại thần hô một tiếng “Lui!”. Tất cả nhanh chóng chạy về bốn phía không hề do dự. Boss nện hai đấm xuống nhưng tất cả mọi người chạy trốn kịp thời, cũng không ai bị thương. Đại thần cầm kiếm Tru Thần Ma Vũ tỏa ra hào quang màu đỏ lóa mát xông tới, dùng một kĩ năng kéo sự chú ý của boss, sau đó Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên một lần nữa ẩn thân tiến lên dùng kĩ năng giảm ma phòng. Lực công kích của boss Ma Viên giảm phân nửa, hơn nữa ma phòng bị giảm xuống, khả năng gây tổn hại cho mọi người lập tức giảm rất nhiều, tất cả mọi người hăng hái bừng bừng đánh xuống, đến cả tiểu y sư Cố Nhược An cũng vừa quần liệu vừa thỉnh thoảng vung quạt đánh một cái, nhưng lại không chú ý, dùng phải kĩ năng cuối cùng mà vừa rồi do luôn quần liệu nên không sử dụng đến, thoáng cái đã kéo thù hận của boss tới người mình, boss lập tức lao về phía tiểu y sư, mắt thấy hai đấm của boss sắp đánh xuống người mình, Cố Nhược An bỗng nhiên nhớ lại lúc mới quen đại thần, khi vào phụ bản đại thần từng nói: “Bị quái đuổi theo thì đừng chạy loạn, tốt nhất là chạy vòng quanh Đội ngũ theo biên độ nhỏ, để người khác có thể giúp kéo quái đi!” Cho nên, cô thử chạy tới chỗ đại thần, không biết vì sao, người cô nhớ tới đầu tiên lúc này lại là đại thần.

Chỉ trong nháy mắt, đại thần đã tới bên cạnh Cố Nhược An, giúp cô ngăn cản công kích của boss, số 4000+ to đùng bay lên phía trên đầu đại thần, chưa đợi Cố Nhược An thêm máu, đại thần đã nuốt một viên sinh mệnh dược.

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Dám đánh lão đại và đại tẩu, mọi người ngược đãi nó tới chết! Ngược đãi nó một trăm lần!

Cho nên boss Ma Viên đáng thương vốn đã chỉ còn ít máu bị mọi ngược hành hạ cực kì bạo lực tới chết, nhân tiện còn quất roi lên xác chết một trăm lần. Một boss ngã xuống, cũng không có trăm ngàn boss đứng lên, thi thể của boss biến mất, để lại tài liệu, trang bị và kim tệ sáng lấp lánh đầy đất.

Nhân lúc Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên tiến lên nhặt trang bị, tất cả mọi người đang nói chuyện lúc nãy thì Cố Nhược An nhìn đại thần một cái rồi hỏi.

[Thì thầm] Đạm Nhược An Niên: Sao vừa rồi anh tới nhanh thế?

[Thì thầm] Túy Khán Hồng Trần: Phu nhân, em đã quên kĩ năng vợ chồng – Sinh Tử Tương Tùy sao?

Orz, thấy 8 chữ kĩ năng vợ chồng và Sinh Tử Tương Tùy, mặt Cố Nhược An lập tức đỏ rực! Sao cô lại quên kĩ năng biến thái này chứ, hai bên vợ chồng có thể tùy tiện thuấn di tới bên cạnh đối phương, vừa rồi đại thần dùng kĩ năng này tới bên cô giúp cô chống đỡ đòn kia của boss, nếu không với thân thể nhỏ bé của Cố Nhược An, chắc sẽ bị giết chết ngay lập tức.

[Thì thầm] Đạm Nhược An Niên: À! Em… Em quên mất!

[Thì thầm] Túy Khán Hồng Trần: Không sao, nếu phu nhân có bất kì nguy hiểm gì, vi phu đều lập tức tới bên cạnh bảo vệ em!

Mặt Cố Nhược An càng đỏ hơn, cô cảm giác mình sắp bị nấu chính rồi, đỏ tới mức nóng rực cả lên, may mà giờ không ai nhìn thấy, cô thầm nghĩ trong lòng. Mà vị đại thần nào đó ngồi trước máy tính, nhìn hồng y tiểu y sư trên màn hình, khóe miệng nở nụ cười.

Mọi người cũng không để Cố Nhược An và đại thần lúng túng với nhau lâu, Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên đã hưng phấn gào lên trong kênh Đội ngũ.

[Đội ngũ] Ngậm Điếu Thuốc & Tục Tiền Duyên: Lão đại, rp của chúng ta thật tốt, đánh được một bùa hộ mệnh cực phẩm và một viên Huyết Ngọc Châu cao cấp!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.