Cuộc sống cứ ngày qua ngày trôi qua kẽ ngón tay, Đạm Nhược An Niên trong trò chơi và Cố Nhược An ngoài thực tế sống bình bình thường thường. Đảo mắt một cái đã tới kì nghỉ hè.
“Này, An An, sắp nghỉ hè rồi, bao giờ con về, có cần cha mẹ đi đón con không?” Một buổi tối nào đó, lúc Cố Nhược An đang chơi trò chơi thì nhận được điện thoại của mẹ già nhà mình.
“Không cần đâu, không cần đâu, sao dám làm phiền ngài chứ, con tự bắt xe về là được rồi!” Cố Nhược An 囧, mình cũng học năm hai rồi, hơn nữa nhà cách đại học N chưa tới hai giờ đi xe, sao dám để cha mẹ tới đón chứ, không phải muốn mất mặt sao.
“À, đúng rồi, anh Hạo Bân của con đã về, nếu không thì mẹ bảo nó tới đón con nhé?”
“Thật sao, sao anh Hạo Bân lại về rồi?” Cố Nhược An vừa nghe đã lập tức hưng phấn, tên đầy đủ của anh Hạo Bân là Cố Hạo Bân, là con trai bác cả của Cố Nhược An, từ nhỏ Cố Nhược An đã thích dính lấy anh, Cố Hạo Bân lớn hơn Cố Nhược An năm tuổi, lúc học khoa kinh tế ở đại ọc, nghe nói sau khi tốt nghiệp thì làm cho một công ty lớn ở thành phố A thuộc tỉnh B, là thành phần trí thức tinh anh điển hình, hơn nữa còn tao nhã lịch sự, cư xử hòa nhã với mọi người, trên mặt luôn mỉm cười, khi còn bé cũng rất cưng chiều Cố Nhược An, cho nên nói đến anh, Cố Nhược An vô cùng vui vẻ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-dai-than-du-do-tieu-y-su/2067443/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.