Bốn đứa con xem như rất nể mặt ông bố. Buổi tối hôm đó, khi đồng chí trung tá ở nhà, chúng vô cùng an tĩnh, ngoan ngoãn, khiến cho trái tim thấp thỏm không yên của anh cuối cùng cũng được bình yên mà ăn một bữa thịt. Quá trình đó đừng hỏi là mạo hiểm và kích thích đến mức nào.
Bốn nhóc con nằm trên chiếc giường nhỏ được thiết kế đặc biệt, y như bốn quả b.o.m nổ chậm. Chỉ cần có động tĩnh gì là y như rằng sẽ có "động tĩnh lớn". Cái cảnh ăn thịt ngay bên cạnh "mối nguy hiểm" này đúng là quá kích thích.
Tiêu Triệt ôm vợ nằm trên giường, đặc biệt cảm khái: “Vẫn là mấy đứa nhỏ thương anh.”
“Anh nói cứ như em ngược đãi anh lắm không bằng. Anh cưới phải cọp mẹ à?”
Vị trung tá nào đó đương nhiên không dám nói: Đại đội trưởng của chúng ta bảo rồi, em còn cao cấp hơn cả cọp mẹ, đừng có mà 'ngứa đòn'. Anh vô cùng sến súa nói với vợ: “Vợ của anh là người vợ tốt nhất trên đời.”
“Được rồi, đừng rót mật vào tai nữa. Em tuy rất không hài lòng với tình hình hiện tại, nhưng cũng không có ý định 'b·ạo lự·c gia đình' với anh thật đâu.”
“Bị em 'b·ạo lự·c gia đình', anh cũng thấy hạnh phúc.”
“Còn không ngủ đi, không phải sáng mai anh phải về đơn vị rồi sao?”
Tiêu Triệt khẽ thở dài, nhìn về phía chiếc giường nhỏ: “Anh quanh năm suốt tháng không về nhà, thật sự làm khó cho em. Cũng may là mấy nhóc con không bài xích anh.”
Diệp Vũ cười nói: “Bài xích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797046/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.