Bữa tiệc cưới "ăn chực" hôm đó, nếu bắt buộc Diệp Vũ phải dùng một từ để hình dung, thì đó chính là —— hỗn loạn!
Cũng may, cuối cùng cô vẫn trốn thoát thành công.
Cô đã ở cữ xong, mẹ chồng cô cũng sắp phải rời đi. Dù sao cũng không thể để bố chồng ở một mình một thành phố mãi được, thời buổi này, đám "tiểu tam, tiểu tứ" xem nhẹ tuổi tác của mấy quý ông thành đạt lắm, gần như là bỏ qua hoàn toàn.
Diệp Vũ cảm thấy, cuộc chiến bảo vệ hôn nhân là thuộc dạng kháng chiến trường kỳ, cả đời không kết thúc, vậy nên phải luôn đề cao cảnh giác, giữ vững trạng thái chiến đấu.
Cho nên nói, Quân Hôn đúng là đỡ lo thật.
“ Tiểu Vũ à, tình hình bây giờ, một mình con chăm con thật sự không ổn.” Mẹ Tiêu rất lo lắng. Bà tuy luyến tiếc bốn đứa cháu nội đáng yêu, nhưng cũng không thể ở lại XX mãi, dù sao để ông Tiêu một mình ở bên kia bà cũng không yên tâm.
“Không sao đâu mẹ, lúc nào con chăm không nổi, con sẽ tìm bảo mẫu. Con không tự hành hạ mình vậy đâu.”
Dì Hai Giang vừa gọt táo, vừa xen vào: “Bà thông gia yên tâm, tiểu Vũ nhà chúng tôi thông minh lắm, sẽ không để mình chịu mệt đâu.”
“Dì Hai, dì còn định ở lại XX một thời gian nữa đúng không?”
“Ừm.”
“Vậy phiền dì chăm sóc thêm cho tiểu Vũ và mấy đứa nhỏ.”
Thư Sách
“Bà cứ yên tâm.”
“Mẹ, mai mẹ lên máy bay rồi, đi ngủ sớm đi. Thật sự không cần lo cho con và mấy đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797043/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.