Tết Âm lịch đến rồi, cũng là lúc người dân cả nước cùng nhau thư giãn.
Chương trình Gala Giao thừa lại một lần nữa được Diệp Vũ “nâng tầm” lên, khi cô triệu tập tất cả mọi người trong nhà họ Tiêu, bao gồm cả lính cần vụ và cảnh vệ viên, tụ lại một chỗ —— để gói sủi cảo.
Mọi người đều cảm thấy áp lực rất lớn.
Thai phụ thì nên có tự giác của thai phụ, đúng không.
Nhưng tính tự giác của vị t.h.a.i p.h.ụ nào đó trước nay vẫn luôn kém đến mức “trời đất khó dung”. Cô một mình vác cái bụng lớn đứng bên thớt, tay làm thoăn thoắt, khiến Tiểu Trương và Tiểu Trần nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
“Mọi người cứ xem TV đi, đừng để ý đến tôi. Đêm 30 mà không được gói sủi cảo là tôi sẽ thấy không yên ổn, gần như thành hội chứng cưỡng chế rồi.”
Không biết đã có bao nhiêu bữa cơm tất niên bị sủi cảo “chiếm sóng” rồi nữa, thật không biết có nên đồng cảm một chút không.
Diệp Vũ làm ra vẻ mặt hoài niệm quá khứ: “'Thái hậu' và 'lão gia' nhà tôi đã 'nuông chiều' tôi thành cái nết này. Về sau, bữa cơm tất niên mà họ muốn đổi món khác tôi cũng không đồng ý. Không ăn sủi cảo thì đừng hòng đón năm mới.”
“…”
Thôi thì vẫn nên đồng cảm với ba Diệp, mẹ Diệp một chút, mặc dù bọn họ cũng có phần “tự làm tự chịu”.
Chờ đến khi nhạc hiệu chương trình Gala Giao thừa vang lên, Diệp Vũ còn chưa kịp “hòa mình vào biển niềm vui” cùng người dân cả nước thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797036/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.