Không đám cưới, không tiền mừng!
Chà, chuyện này biết nói sao đây, rõ ràng là cô thiệt thòi rành rành rồi. Ai biết vị thiếu tá nào đó có rảnh rỗi mà tổ chức đám cưới bù cho nàng để nàng gỡ gạc lại đống tiền mừng đã rải đi không cơ chứ.
Thôi thì cứ coi như "chịu thiệt là ban phước" đi. Tính thế thì... cô lời to rồi!
^_^
Nội tâm của Diệp Vũ vốn rất mạnh mẽ, nên cô luôn lạc quan, tích cực tiến về phía trước, mãi mãi hướng về phía mặt trời mà vui vẻ.
Ngày mai là đám cưới của cô bạn thân. Vì Diệp Vũ đang là "bà bầu", nên bữa tiệc độc thân náo nhiệt buổi tối đã thẳng thừng gạt tên cô ra khỏi danh sách tham dự. Thay vào đó, cả nhóm chuyển sang một buổi tiệc trà chiều nho nhỏ cho bốn người.
Diệp Vũ ngủ trưa một giấc ở khu tập thể, sau đó được Tiểu Trương đưa đến phòng trà đã hẹn. Ai ngờ, hóa ra cô lại là người đến sớm nhất!
Cái đám người không có khái niệm về thời gian này!
Diệp Vũ tự gọi cho mình một ly nước trái cây trước, rồi cầm một cuốn tạp chí thời trang tiện tay lật xem để g.i.ế.c thời gian.
“Diệp Vũ!” Một giọng nói đầy ngạc nhiên vui mừng vang lên.
Diệp Vũ nghe tiếng nhìn sang, trong lòng chợt thấy hơi bực bội. Thật đúng là, người cần tới thì chẳng thấy đâu, người không muốn gặp thì cứ đụng phải. Tưởng Soái Văn, nếu có thể, cô thật lòng không muốn gặp lại hắn. Sự xuất hiện của hắn cứ luôn nhắc cô nhớ về một vết nhơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797028/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.