Diệp Vũ đang buồn ngủ, lại rất mệt mỏi, cô chỉ muốn nằm yên ngủ một giấc thật ngon.
Đáng tiếc, chuyện đời luôn khó chiều theo ý người.
Cô gái ngưỡng mộ vị thiếu tá nọ theo kiểu thanh mai trúc mã kia đã đến đây từ sáng sớm tinh mơ để quấy rầy giấc ngủ của cô. Chuyện đó cũng thôi đi, điều khiến người ta không thể chịu đựng nổi chính là – cô ta dùng cái giọng điệu u oán "hoa lê đẫm mưa" để tra tấn dây thần kinh vốn đã như cỏ dại của Diệp Vũ, đúng là không biết điều.
Cô bé loli Điền Lôi kéo ông Tiêu cùng mình trốn trên cầu thang để rình xem. Theo lời cô bé nói thì: Mấy bộ phim truyền hình thông thường mà xuất hiện tình huống thế này, nhất định là đủ kiểu hiểu lầm, đủ kiểu giật gân, nữ chính thường sẽ có dấu hiệu "não tàn" ở các mức độ khác nhau, từ đó làm cho suất diễn của nữ phụ có thể thăng hoa, sóng gió nổi lên từ đất bằng , kéo dài cốt truyện, giống như thịt heo pha nước lã làm người xem nội thương.
Nghe lời cô bé nói, ông Tiêu 囧 囧 hữu thần (khó đỡ phát sáng). Đây mới chỉ là một cô bé 6 tuổi thôi mà, ngày nào nó cũng xem mấy cái "thần kịch" (phim nhảm) gì vậy? Tam quan (nhận thức về thế giới, nhân sinh, giá trị) kiểu gì thế này? "Bây giờ TV đầy rẫy tình yêu tình báo, bọn trẻ con bọn cháu cũng khổ não lắm ạ." Với tư cách là một "TV nhi đồng", Điền Lôi rất ưu tư tỏ vẻ mình thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4797014/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.