Nhạc chuông "Trư Bát Giới cõng vợ" vui nhộn vang lên trong căn phòng yên tĩnh. Diệp Vũ đang ngủ mơ màng, nhắm mắt quờ tay tìm di động trên bàn, tóm được rồi áp lên tai: "Alô, ai đấy?"
"Anh đây, Tiêu Triệt."
"Ai?" Cô vẫn còn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh.
"Bạn trai quân nhân của em đây." Người ở đầu dây bên kia cười nói.
"Hả... A? Tiêu Triệt?" Cô cuối cùng cũng hoàn toàn tỉnh táo.
"Là anh đây."
"Đại ca, chuyện qua nửa tháng rồi mà anh vẫn còn 'diễn' à?"
"Anh có nói là 'diễn' đâu."
"Thôi đi, thật đấy à? Đùa cái trò đùa quốc tế gì vậy. Tôi chưa thấy ai theo đuổi con gái mà không để tâm như anh. Lão đại ơi, nửa tháng trời im hơi lặng tiếng, là ai thì cũng quên anh mất rồi."
"Vừa rồi làm gì đấy? Gọi mãi mới nghe." Anh khéo léo chuyển chủ đề.
"Ngủ." Cô trả lời theo bản năng.
"Lại thức đêm à?"
"Thức đêm là chuyện bình thường mà."
"Gần đây có đi xem mắt không?" Anh hỏi một cách bâng quơ.
"Từ lúc 'Thái hậu' nhà tôi thấy tấm ảnh chụp bằng di động đẹp trai ngời ngời của ngài, bà lập tức dỡ bỏ lệnh báo động cho tôi rồi. Thật sự phải cảm ơn anh đấy, hiện tại tôi tạm thời được giải thoát rồi." Nhắc đến chuyện này, Diệp Vũ liền tỉnh táo hẳn. Đúng là nhờ anh bạn này, nếu không cô vẫn còn đang trên hành trình xem mắt dằng dặc không lối thoát.
"Em vẫn nghi ngờ thân phận quân nhân của anh đến thế à?"
"Hết cách rồi, thời buổi này lừa đảo nhiều lắm."
"Hay anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-co-nguyen-tac/4796991/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.