Muốn gặp mặt thì phải liên lạc trước, Diệp Vũ lấy điện thoại di động ra quay số tìm người thông báo.
Điện thoại vừa đổ chuông đã có người nhận, đầu dây bên kia truyền tới mộtgiọng nói phấn khởi, “Diệp Vũ, sao lại gọi điện thoại cho tớ?”
“A, thật xin lỗi, hình như nhầm rồi, vốn là muốn gọi điện thoại cho Vương Thiến.”
“TMD, dám trêu đùa tớ?”
“Đùa thì đùa, có sợ gì?” Diệp Vũ không sợ chết nói.
Tiêu Triệt ở bên cạnh nhìn cô gọi điện thoại, nhìn vẻ mặt phong vân khinhđạm (thản nhiên),hơn nữa còn rất giống với lợn chết không sợ nước sôi,thật sự cảm thấy rất vui vẻ.
“Nói đi, có chuyện gì mà một người lười biếng như cậu lại gọi điện cho tớ?”
“Không phải lần trước nói muốn gặp Mr. Right nhà tớ sao?”
“Không phải chứ, thật sự tìm được?”
“Hiệu suất của tớ dĩ nhiên rất cao rồi.”
“Không phải cậu đang ở thành phố XX chứ?”
“Ai ôi, có vẻ như cậu đã tỉnh ngủ rồi.”
“Dựa vào cái gì, Diệp Vũ, nha đầu chết tiệt này còn có thể lắm mồm như vậy.”
Diệp Vũ cười ha ha hai tiếng, không đưa ra bất cứ bình luận nào.
“Tớ phải tranh thủ thời gian thông báo cho bọn họ.”
“Vậy tớ đến chỗ cũ đợi các cậu, buổi trưa không gặp không về.”
“Không gặp không về.”
Diệp Vũ ngắt điện thoại, cười, “Đã xong.”
Tiêu Triệt hỏi: “Bây giờ còn một thời gian nữa mới đến buổi trưa, đi đâu đây?”
“Chúng ta đến hiệu sách trước đi.”
Vì vậy Tiêu Triệt đi cùng bạn gái mình vào hiệu sách.
Diệp Vũ chọn sách rất nghiêm túc, cũng rất chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/34419/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.