Tay trái một con gà, tay phải một con vịt, sau lưng một thằng bé, bi bi bô bô…
Diệp Vũ không xách gà, cũng không xách vịt, nhưng cô dẫn theo bốn đứa bé mập mạp, đi tàu cao tốc về phía nhà mẹ đẻ, ra mắt thái hậu và lão đầu nhàcô.
“Ai ôi, các cháu bé bỏng của bà, bà mong các cháu từ lâu lắm rồi.” mẹ Diệptrực tiếp coi thường con gái, chạy thẳng về phía xe chở bốn em bé.
“Cục cưng của ông ngoại, ông ngoại rất vui.” ba Diệp đã ôm lấy một đứa từtrong xe, hôn chụt thật mạnh lên hai má mềm mại của đứa nhỏ.
Vậy mà đứa bé vẫy vẫy tay về phía ông ngoại mình, cười ngô ngê.
TMD!
Địa vị có giảm cũng không cần phải giảm mạnh như vậy có được không?
Diệp Vũ cảm giác trong lòng rét lạnh, không cách nào nói nổi cảm giác đau lòng.
Lão đầu, thái hậu, nếu mấy người đã nhìn thấy được mấy đứa nhỏ, sao khôngthể nhân tiện liếc mắt qua mẹ của mấy đứa nhỏ một lần? Dù gì cô cũng làcháu nội lớn của ông Diệp, là cháu ngoại lớn của ông Giang có biếtkhông?
“Ba, mẹ.” Cô quyết định nhắc nhở bọn họ, cho họ cơ hội hối cải một lần.
Mẹ Diệp khoát tay chặn lại, đùa với cục cưng trong xe, hài lòng nói: “Nhanh lên, thức ăn đều ở trong bếp, nấu cươm đi.”
Ba Diệp nói với theo: “Hôm nay tới phần canh thịt với ớt, mẹ con nấu, hương vị không quá gay gắt.”
“…” Đây là ba ruột mẹ ruột cô.
Diệp Vũ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034129/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.