“A, anh đã về dọn dẹp rồi.” Vừa vào cửa Diệp Vũ nhìn cửa sổ sáng bóng, không nén nổi kinh ngạc.
“Bây giờ bà xã em là hoàng thái hậu, tiểu nhân nào dám cho ngài cơ hội độngthủ, dĩ nhiên là phải dọn dẹp nahf cửa rồi mới đi tiếp giá.”
“Bổn cung rất hài lòng.”
Tiêu Triệt đỡ cô ngồi lên ghế sofa, sau đó đưa đầu về phía bụng cô, “Anh nghe thấy nhịp tim của mấy đứa.”
“Anh có thể trò chuyện với bọn nó, có lẽ sẽ nể mặt phản ứng với anh đấy.”
“Thật!”
“Ừ.”
Trung tá nào đó vừa đặt tay lên bụng vợ mình, nghiêm túc nói: “Các bảo bối,ba là ba các con, các con ở trong bụng mẹ phải ngoan, mẹ một mình rấtvất vả.”
Bụng đột nhiên động, dường như có một bàn chân nhỏ đạp qua, Tiêu Triệt vui vẻ, “Động đậy rồi.”
“Đồ ngốc.”
“Bảo bối thật biết nghe lời, biết ba một lần được về cũng không dễ dàng, thật biết nể tình.”
Đứa bé lại động đậy, thực sự rất nể tình.
“Đừng đắc ý, nhanh chóng dọn dẹp rồi nấu cơm, em đói rồi.”
“Bà xã giao phó, nhất định phải đáp ứng rồi. Em nghỉ ngơi đi, anh sẽ đi nấu cơm.”
Nhìn Trung tá nào đó cởi quân trang xuống, sau đó kéo tay áo sơ mi, mặc tạpdề vào đi vào phòng bếp, Diệp Vũ không nhịn được cười, đỡ hông mình từtrên ghế sofa, đi tới cửa phòng bếp.
“Bà xã, em ngồi xem tivi là được rồi, anh sẽ nấu rất nhanh.”
“Em tới trông chừng anh.” Trời biết lần sau gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034102/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.