Bom cách mạng có phải không?
Lúc Diệp Vũ nhận được điện thoại của bạn học, cả người đều có cảm giác như bị pháo đạn oanh tạc.
“Thế mà cậu không chúc tớ trước tiên à?” Bạch Tinh Oánh ở đầu dây điện thoại bên kia khó chịu.
“Mẹ nó, chị đây là bị tin tức này làm cho hôn mê bất tỉnh có biết không,chị vẫn cho rằng người kết hôn trước là Vương Thiến đấy.”
“Dĩ nhiên là cậu xem thường tớ.”
“Đừng có nói những lời sâu sắc như vậy, tớ không có trình độ giác ngộ cao như vậy đâu.”
“Lời nói của cậu đầy vẻ khinh thường.”
“Cậu đấu đá trong phòng làm việc quá lâu, lúc này có lẽ không còn tin tưởng người khác vẫn còn tồn tại phẩm chất chân thiện mỹ.”
“Trong cuộc sống dù có người có phẩm chất chân thiện mỹ cũng không có nửa chút quan hệ với cậu, mau nói chúc mừng tớ tân hôn hạnh phúc.”
“Không cử hành hôn lễ sao?”
“Có nói hay không?”
“Chưa từng thấy qua người nào ép buộc người ta chúc mừng như vậy. Được rồi.Coi như chúng ta bốn năm ăn ở với nhau, tớ chúc cậu tân hôn hạnh phúc,sớm sinh quý tử, tiền đồ như cẩm, bát phương lai tài, thất xảo như ý,lục lục đại thuận, ngũ phúc lâm môn, bốn phương tiến bảo, tam dương khai thái, hoa khai tịnh đế, cửu cửu quy nhất, nhất sinh nhất thế nhất songnhân, bao tiền lì xì cũng không cho.” Diệp Vũ thở gấp nói một chuỗi dài.
“Biến, cậu dám nói một câu cuối cùng không phải là quan trọng nhất sao?” Làbạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034098/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.