Lúc cậu Hai Giang dẫn Tiêu Triệt trở lại quân khu, xa xa đã thấy ở dướichung cư có mấy bóng dáng người đang vận động làm nóng người.
Diệp Kiếm vui mở cờ trong bụng, “Ha ha, nhất định là chọc phải chị họ rồi,mới vừa gặp mặt đã bị phạt chạy vòng, số mệnh thật là khổ.”
Vương Giai Minh vừa ngáp một cái vừa bày tỏ đắc ý tương tự, “Đáng đời.”
Điền Lôi chạy tới, rất ngây thơ hỏi: “Sao anh chị lại phải chạy bộ ở dưới này? Chị Cả đâu rồi?”
Diệp Phong lập tức bị đám người đang gặp nạn nhìn chằm chằm, cậu rất bìnhtĩnh nói: “Chị đang nấu cơm, chê bọn anh ầm ĩ nên bị đá bay ra ngoài.”
Vương Giai Minh nghe được giọng điệu Diệp Phong lập tức có phản ứng đứnghình, đôi môi run run nói: “Anh…sẽ không phải anh muốn biểu diễn kỹthuật thái rau tương tự như tài năng giải phẫu thi thể chứ?”
Diệp Phong lần này thực sự có vẻ rất tiếc nuối, “Bọn họ thà ra ngoài chạy bộ theo anh chứ không tiếp nhận việc anh vào bếp giúp một tay.”
Từ trước đến nay chân tướng sự việc vô cùng đơn giản, cũng vô cùng khắc sâu!
Ánh mắt Diệp Phong đột nhiên phóng tới tập trung trên người thiếu tá nàođó, sau đó quả quyết ra khỏi đội ngũ đang chạy, đến gần quan sát.
Lấy ánh mắt nghiêm khắc kiểm nghiệm tử thi của cậu để phán đoán, đây chínhlà chồng của chị, so với trên ảnh còn khí chất và đẹp trai hơn rấtnhiều.
“Chào anh rể.”
Một người gọi, mấy người khác lập tức ùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034079/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.