Vợ thiếu tá nọ vô cùng xấu hổ nhận bao lì xì của ba mẹ chồng.
Trở về phòng mở ra nhìn, trên mặt hiện đầy kí hiệu.
Công công cho một tờ chi phiếu, phía sau có rất nhiều số.
Bà bà trực tiếp đưa cho một tấm thẻ vàng.
Khó trách mọi người đều muốn gả vào hào môn, hào môn chính là ngồi trên mỏ vàng lộ thiên.
Cầm trên tay hai bao lì xì cùng hóa đơn mua xe trước đó, phía trên đều là tên cô.
Aii!!
Cắn người miệng mềm, bắt người tay ngắn (chưa tìm hiểu rõ nghĩa hai câu này: D5)
Cô tới cửa không tới một tháng đã có nhiều đồ như vậy, cảm giác có chút ngượng ngùng.
Mặc dù nếu không phải là quân hôn, ba mẹ chồng cũng không gia tăng áp lực,nhưng cũng không thể ỷ vào quân hôn để làm kẻ quyền thế - viên đạn bọcđường này có lực công kích quá lớn, trái tim bé nhỏ của cô rất mềm yếu,rất dễ dàng sa đọa.
Nắm tay lại, vì để bản thân được yên tâm thoải mái, cô sẽ cố gắng báo hiếu ba mẹ chồng, cố gắng nghe lời.
Nể tình mấy đồng bạc, cô cũng không so đo với thiếu tá nọ về bao lì xì.
Lời nói không dễ nghe, coi như hiện tại cô bị thiếu tá nọ hắt hủi, cô cũngkiếm được – nghĩ như vậy thật xin lỗi thiếu tá, thật xin lỗi Đảng, thậtxin lỗi sự giáo dục của thái hậu qua chừng ấy năm, vẫn là không nên nghĩ tới thôi.
Từ một người có chút tài sản riêng lập tức biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-hac-cung-phai-biet-cach/2034051/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.