2.
Hôn lễ của Đinh gia không tổ chức nữa.
Nhưng cũng may lần này Đinh gia trả lại toàn bộ quà tặng, còn chuẩn bị yến tiệc long trọng.
Mọi người đều là người thông minh, cho dù có đoán được lý do thật sự bên trong, cũng sẽ không bàn ra tán vào nhiều.
Hơn nữa, đối với bọn họ, đây là chuyện tốt. Dù sao Đinh gia cũng là khối thịt béo bở, trong lúc chúc tụng lẫn nhau, ánh mắt những thương gia này kia nhìn ta đều có tính toán.
Ta không có tâm trạng xã giao, trả lời lấy lệ một hai câu rồi về phòng xem sổ sách.
Gần bốn năm không tiếp xúc với sổ sách, giờ nhìn lại thật sự hơi choáng váng đầu óc.
Nửa tháng tiếp theo, ta gần như ngày nào cũng ở trong thư phòng sắp xếp lại, cuối cùng cũng xử lý xong sổ sách, quyết định tự thưởng cho bản thân, vì thế liền tới gặp chưởng quầy Ngọc Phong các để lấy một phòng.
Ai ngờ khi tới nơi, lại nghe nói tửu lâu đã bị bao rồi.
Tửu lâu là nhà ta, ta lại không được vào?
Chưởng quầy nhìn thấy ta, vội vàng tiến tới nói: "Là tiểu thư nhà quan lớn."
Tình huống này đúng là đặc biệt, quan lớn đột nhiên đại giá quang lâm, đòi nơi yên tĩnh.
Dân đen cũng không đấu lại được với quan gia, quả thật cũng không có cách nào khác.
"Vị đại nhân nào mà chơi lớn vậy, ở đây quả thật thanh tịnh sạch sẽ." Ta ra vẻ hiểu ý cười nói.
Chưởng quầy thở dài: "Là ái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-cuu/3320197/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.