Hôm nay khi Kỷ Cửu trở về Trung Quốc, Ôn Mặc đã dậy sớm đưa cô ra sân bay, sau đó vội vàng trở về phòng thí nghiệm làm thủ tục không ngừng nghỉ, sau một ngày bận rộn nên hiện tại hắn rất mệt.
Trong microphone truyền đến giọng nói có chút mệt mỏi của hắn, Kỷ Cửu cảm thấy có chút áy náy, lại có chút đau lòng: "Em về nhà rồi, em đánh thức anh sao?"
"Không có, anh đang gấp rút làm thí nghiệm nên thức cả đêm." Hắn trầm giọng nói, dường như hắn đẩy ghế ra rồi đứng dậy đi lại vài bước, sau đó vài giây có tiếng nước chảy yếu ớt.
Trong thời gian này, hắn cần chuẩn bị trước cho các chương trình học nghiên cứu sinh, hắn sẽ tiếp tục làm việc bên ngoài, thiết kế trang web và các chương trình bảo vệ cho các công ty coi như luyện tập.
Kỷ Cửu bỏ quần áo ra một bên, ngồi ở mép giường, cau mày nói: "Anh thức khuya lo học máy tính có ngày bị hói đầu như chơi."
Có đôi khi ở trường học bọn họ tùy tiện đi dạo hai vòng, không có chuyện gì xảy ra, nhất định sẽ gặp một số học sinh có tóc như "Địa Trung Hải", cô sợ hãi mỗi khi nhìn thấy họ.
Không thể tưởng tượng được cảnh mà Ôn Mặc khi bị hói đầu..
Má ơi! Thật là đáng sợ!
Kỷ Cửu rùng mình.
Đầu bên kia, Ôn Mặc cười cười, Kỷ Cửu gần như có thể tưởng tượng ra dáng vẻ của nam nhân rũ đôi mắt xuống, khóe miệng giật giật, không biết vì sao tim lại đập nhanh.
Cô phải thừa nhận rằng ông trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-nu-phu/1082850/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.