Cố Bách Dao ngây người một lát, hắn không ngờ Vân Lão lại hỏi một vấn đề nhạy cảm và thẳng thắn như vậy.
Nhưng nghĩ lại cũng đúng, hắn nghe ngoại tổ phụ ta nói thần y Âu Dương Vân Phong là sư bá của nhị hoàng tử.
Mà Âu Dương Vân Phong vốn ngông cuồng bất kham, nhưng lại rất bao che khuyết điểm.
Thần y họ Âu Dương, nhưng người không thích người khác gọi mình là Âu Dương Thần Y, mà chỉ cho phép gọi là Vân Thần Y hoặc Vân Lão.
Cố Bách Dao suy nghĩ một lát, đặt đôi đũa xuống, nghiêm túc nói với Vân Lão:
“Vân Lão, không giấu gì người.
Vấn đề người hỏi, vãn bối quả thực cũng đã suy nghĩ.
Vãn bối cho rằng nhị hoàng t.ử nhất định sẽ thắng, không phải vì người là sư bá của nhị hoàng t.ử mà vãn bối mới nói vậy.
Hoàn toàn là vì dân tâm sở hướng!”
“Dân tâm sở hướng?” Vân Lão ngây người.
Cố Bách Dao gật đầu:
“Đúng vậy, chính là dân tâm sở hướng!
Hoàng đế hiện tại mới đăng cơ được mấy năm? Người hãy xem cả triều đình từ trên xuống dưới đều ô yên chướng khí.
Nếu không phải là dư lực mà hoàng thất tiền triều để lại, Đông Lâm quốc của chúng ta đã sớm bị các quốc gia xung quanh thôn tính rồi.”
Những lời này của Cố Bách Dao không phải nói bừa, triều đình hiện tại chỉ lo hưởng thụ cho riêng mình, căn bản không màng đến sống c.h.ế.t của bách tính.
Nếu không phải các tướng lĩnh biên quan thề c.h.ế.t bảo vệ, Đông Lâm quốc đã sớm không còn tồn tại.
Mà những tướng lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4903051/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.