“Hoán huyết? Hoán thế nào? Máu còn có thể hoán đổi sao?”
Uyển Bảo vô cùng nghiêm túc kể lại phương pháp hoán huyết xuất hiện trong đầu mình.
Vân lão nghe xong lập tức im lặng. Lão càng lúc càng cảm thấy thần y như lão thật kém cỏi, lại không bằng một đứa trẻ ba tuổi.
“Hoán huyết” Vân lão là lần đầu nghe nói, Ngô Hi thân phận đặc thù nên lão cũng không dám mạo hiểm.
Quyết định này chỉ có thể giao cho Ngô Hi tự mình lựa chọn.
Thế là Vân lão châm cứu cho Ngô Hi ba lần, cuối cùng cũng áp chế được độc tố, nhưng cũng chỉ có thể áp chế trong nửa canh giờ.
Vân lão đem tình hình hiện tại của Ngô Hi và phương pháp của Uyển Bảo nói rõ ràng cho y nghe một lượt.
Ngô Hi nghe xong trầm mặc một lát, y lại ngẩng đầu kiên định nhìn Uyển Bảo và Vân lão,
“Ta đồng ý hoán huyết, ta tin tiểu sư muội nàng nhất định sẽ thành công.”
Ngô Hi quyết định hoán huyết, lại biết mình chỉ có thể thanh tỉnh nửa canh giờ, y cũng không chậm trễ lập tức gọi Bạch Đông đến bên cạnh dặn dò đủ mọi chuyện.
Cuối cùng Ngô Hi vẻ mặt nặng nề nhìn Bạch Đông,
“Nếu ta c.h.ế.t..”
“Chủ tử”
Ngô Hi phất tay, ý bảo Bạch Đông nghe y nói,
“Nếu ta c.h.ế.t, ngươi hãy giải tán tất cả mọi người rồi rời đi. Chỉ là ta hy vọng ngươi đừng nói thân thế của Kỳ nhi cho bất cứ ai.
Nếu đời này ta không thể bảo hộ nó chu toàn, thì cứ để nó an an ổn ổn ở đây làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4899217/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.