Lưu lão thái lại muốn gây chuyện
"Xì, chuyện này chẳng phải rất bình thường sao? Nhà ai phát tài cũng sẽ không phô trương khắp làng đâu."
"Nghĩ lại mấy năm trước, mấy đứa nhỏ nhà họ Nhan đứa nào đứa nấy đều xanh xao vàng vọt, Nhan Đại Xương thì đến cả giường cũng không xuống được, giờ ngươi nhìn xem mấy đứa cháu nhà người ta, đứa nào đứa nấy trắng trẻo sạch sẽ, dáng vóc đều cao hơn nhiều so với trẻ cùng tuổi.
Ta thấy nhà họ Nhan này là đã đổi vận hoàn toàn rồi."
"Chuyện này chẳng phải quá rõ ràng rồi sao, nhà họ Nhan từ khi nhặt được đứa tiểu cô nương đó về thì đổi vận, mấy năm nay nhà họ Nhan ngày càng tốt hơn."
"Đúng vậy, ta nói Uyển Bảo này chính là một phúc oa mà."
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Lưu lão thái thấy nhà họ Nhan mua xe lừa làm ăn, nàng ta không khỏi ganh tị vô cùng.
Nàng ta bực bội trở về nhà, Lưu Manh Chí thấy lão nương nhà mình ra ngoài đi dạo một vòng mà về mặt nặng như chì, hắn không nhịn được nói, "Nương, người lại làm sao vậy? Ai chọc giận người?"
Lưu lão thái lắc đầu, "Không ai chọc giận ta cả, Manh Chí, con lại đây, nương có chuyện muốn nói với con."
Lưu lão thái gọi Lưu Manh Chí vào trong phòng nhà mình, "Nhà họ Nhan mua xe lừa rồi, nghe nói ngày mai nhà họ Nhan sẽ bắt đầu làm ăn, làm một thứ gọi là đậu phụ."
"Nhà họ Nhan mua xe lừa rồi sao?" Nghe nhà họ Nhan mua xe lừa, Lưu Manh Chí cũng ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4897460/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.