Hiện tại bên này chỉ có Châu Quế Trân đang ôm Uyển Bảo ngủ, Lưu lão thái chính là vì thấy bên này chỉ có một mình Châu Quế Trân, nên mới dám chạy đến.
Đối với Trần Nhị Anh, bà ta thật sự có chút không cãi lại được, nhưng bà ta không ngờ con dâu của Trần Nhị Anh cũng không phải đèn cạn dầu.
Lưu lão thái trợn mắt nhìn Châu Quế Trân,
“Người nhà họ Nhan kia, ngươi thấy c.h.ế.t mà không cứu!”
Dù lúc này người nhà họ Nhan không có ở đây, nhưng người nhà họ Lý lại có mặt.
Hoàng Lan Hoa, vợ của trưởng thôn, thấy Lưu lão thái tới liền vội vàng đứng dậy từ chỗ nghỉ, đi tới trước mặt Châu Quế Trân,
“Lưu lão thái, chúng ta đều là láng giềng, không phải nhà họ Nhan thấy c.h.ế.t không cứu, mà là ngươi quá mặt dày.
Đứa cháu trai nhà ngươi mới sinh mấy ngày sao lại có sức ăn lớn đến vậy? Tới xin sữa mà lại cầm một cái bát ăn cơm lớn, sao ngươi không cầm luôn cái chậu to mà đựng?”
Lưu lão thái lẩm bẩm nhỏ giọng,
“Chẳng phải cái chậu đó nặng quá, vừa chạy ra không khiêng nổi, nếu không làm sao ta có thể chỉ cầm cái bát nhỏ thế này?”
“Hừ!” Hoàng Lan Hoa cười lạnh một tiếng, nàng suýt chút nữa bị Lưu lão thái chọc tức đến bật cười,
“Ngươi đúng là chuyện gì cũng dám làm ra.
Châu Quế Trân đã nói là không có sữa cho ngươi rồi, ngươi mau đi đi, đừng có ở đây mà la lối nữa.
Vạn nhất dụ bọn cường phỉ dưới núi tới, ta sẽ bảo phu quân ta ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4897429/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.