Trên Dốc Sói, Nhan Phúc Minh đang gian nan tiến bước.
Bởi lẽ ngọn núi này quanh năm không có người đặt chân đến, cỏ dại và bụi rậm đều cao hơn cả người.
Nhan Phúc Minh cầm một con d.a.o phát củi trong tay, vừa đi vừa chú ý những cành cây khô dưới chân.
Đột nhiên một con thỏ hiếu kỳ chạy đến bên y. Nhan Phúc Minh nhìn con thỏ ngây ngô kia, vô cùng kinh ngạc và vui mừng.
Xem ra Dốc Sói này quả thật có rất nhiều động vật. Nhan Phúc Minh vừa định bắt thì phát hiện con thỏ đã chạy mất.
Y không đuổi theo con thỏ, mục tiêu của y hôm nay là dê hoặc nai. Nhan Phúc Minh quyết định tìm nguồn nước trước.
Đã lâu không có mưa lớn, vậy mà Dốc Sói này trông không hề có dấu hiệu khô hạn. Nhan Phúc Minh nghĩ chắc chắn nơi đây không thiếu nước.
Đi thẳng về phía trước chưa được bao xa, Nhan Phúc Minh liền nghe thấy một trận động tĩnh khác thường.
Y vội vàng tìm một cái cây lớn rồi nhanh chóng trèo lên.
Vừa mới trèo lên thân cây, y đã thấy ba con lợn rừng to lớn loạng choạng chạy tới.
Hai con lợn rừng lớn có bờm và răng nanh rất dài, chúng lao thẳng về phía Nhan Phúc Minh.
May mà Nhan Phúc Minh đủ nhanh, nếu không có lẽ y vừa vào núi đã bị lợn rừng húc trúng rồi.
Y lại nhanh chóng trèo lên thêm một đoạn nữa, khi xác định lợn rừng không thể với tới mình, y mới dừng lại.
Nhan Phúc Minh vốn tưởng lợn rừng không húc được y thì sẽ tự bỏ đi.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4897407/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.