Lưu lão thái trừng mắt nhìn người đàn bà vừa nói chuyện,
“Con của nhà ta muốn vứt thì vứt, liên quan quái gì đến ngươi?”
Bà vợ kia hừ lạnh một tiếng,
“Ha! Bà vứt bỏ đứa trẻ đúng là không liên quan gì đến ta, ta chỉ sợ khi bà gặp phải báo ứng từ trời, cả thôn chúng ta cũng phải chịu tai họa theo.
Nếu có thể, ta muốn tránh xa bà ra, một chút cũng không muốn dính dáng đến bà.”
Lưu lão thái vốn đã có chút chột dạ, nay lại bị người khác nói nên lập tức giận dữ,
“Ngươi mới gặp báo ứng từ trời, cả nhà ngươi đều gặp báo ứng từ trời!”
Bà vợ kia cũng không phải người sợ chuyện, trực tiếp nhảy dựng lên định túm tóc Lưu lão thái, nhưng bị một bà vợ khác chặn lại,
“Thôi được rồi, ngươi hạ hỏa trước đi đừng xúc động.
Trong tay Lưu lão thái còn đang bế đứa trẻ, lát nữa bà ta vứt đứa trẻ xuống đất rồi đổ vấy cho ngươi thì ngươi sẽ tiêu đời đấy.”
Bà vợ kia giật mình trong lòng, vội vàng lùi lại mấy bước giữ khoảng cách với Lưu lão thái.
Tâm tư bị người ta vạch trần, Lưu lão thái vẫn còn chút tiếc nuối, bà ta nói với người phụ nữ đang hòa giải một câu,
“Đồ bao đồng!”
Lưu lão thái nói xong trực tiếp bế đứa trẻ vặn vẹo eo ra ngoài, mục tiêu của bà ta là ngọn núi lớn phía sau thôn.
Đi thẳng từ đầu thôn rồi về phía Bắc là tới chân núi.
Mấy đứa trẻ nhà họ Nhan Thanh Văn đang tìm rau dại dưới chân núi thấy Lưu lão thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-bao-co-khong-gian-xuyen-nam-doi-kem-thit-ca-day-kho/4897401/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.