🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tố Linh mở mắt tỉnh lại, chỉ thấy một mảng tối u u. Nàng mất vài khắc đểnhớ ra đây là Ma giới. Ở ma giới, ngày và đêm đều không có mặt trời. Tay quờ quạt một chút, cảm thấy an tâm vì vẫn còn nằm trên giường. Nàngkhông muốn cứ ngủ vùi thế này, bởi vì không ánh sáng nên lúc nào cũngđem tới cảm giác đêm khuya mà đêm khuya thì phù hợp để ngủ.



Tố Linh lần trong bóng tối đến được chiếc bàn nhỏ, lại mò mẫm thấp lênngọn đèn con. Ánh sáng đỏ nhạt rọi lên các ngõ ngách trong căn phòng lớn diễm lệ.



- Nương nương, người có gì sai bảo ạ.



Con hồ ly Sa Sa rất nhanh đã có mặt, nàng là nữ tì do Minh Bảo sai đến hầuhạ Tố Linh. Tu vi cũng chỉ chừng vài trăm năm, là một tiểu hài tử ngoanngoãn. Tố Linh khoát áo ngủ mỏng, quay lại không vui nói với Sa Sa



- Đã bảo đừng gọi ta là nương nương rồi mà!



Sa Sa rụt rè cúi đầu, trả lời lí nhí



- Dạ… nô tì biết lỗi, tiên cô. Nhưng mà… điện hạ muốn nô tì gọi người như thế…



Tố Linh cũng không muốn dọa cô bé này, nàng nhẹ nhàng thỏa hiệp



- Vậy khi có hai người chúng ta, ngươi gọi ta là tiên cô thôi!



Sa Sa mừng rỡ vâng lệnh, nàng thật là sợ hãi khi bị kẹt giữa điện hạ cùngvương phi. Mấy trăm năm nay, Tam điện hạ đứng đầu ma giới, mặc dù khôngnhận làm Ma vương nhưng ai ai cũng xem ngài là hoàng đế của ma tộc. Màvị nương nương này

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-van-hoa/3080611/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phù Vân Hoa
Chương 43: Bốn trăm năm sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.