Chương trước
Chương sau
Hội nghị bí mật ở Hoa Đông kéo dài hàng giờ liền. Đến khi Tố Linh đượcphóng thích, nàng vẫn còn ngẩn ngơ. Trên đường về Kỳ Lâm Viện, Tố Linhgặp không ít người quen cũ nhưng nàng chẳng còn hứng thú chào hỏi gìnữa, trong đầu chỉ quanh quẩn những thông tin mới nhất vừa biết được.

Thiền Thánh tôn đã nói: Sở dĩ ông ấy xuất quan sớm hơn dự tính là do sự việckì lạ vừa diễn ra ở Hoa Sơn ba tháng trước. Thái Hành lão quân cho tiênđồng đến Kim Tinh môn, bảo rằng xin tiên dược đặt chế của Gia Lăng bàbà. Chuyện này vốn không có gì khác thường, chỉ là vị tiên đồng này tình cờ tiết lộ cho thiên tôn ở đó biết ba con thần thú canh giữ Hoa Sơn đều trọng thương, Thái Hành lão quân đang tìm cách cứu chữa. Bí mật này đến tai Gia Lăng bà bà rồi Thiền gia gia cũng vì vậy mà bị gọi dậy từ trong dục bể.

Xem xét tình hình có thể thấy cả tiên giới vẫn yên bình, chẳng ai hay biếtvề biến cố ở Hoa Sơn, điều này có nghĩa là Thái Hành lão quân cố ý phong tỏa tin tức, không muốn kinh động tới mọi người. Nhưng phận là trưởnglão của tiên phái, Gia Lăng cùng Thiền Thị sao có thể để mặt lão quânxoay sở chuyện này?

Họ triệu tập đầu não của tiên môn, mở cuộc họp riêng. Đối với sự kiện này, mọi người đều mơ hồ, chỉ có thể đoán già đoán non mà cũng chưa dám manh động đến tìm lão quân hỏi nguyên do, chỉ có Phong Trạch cúi đầu thúnhận việc đã giấu Tố Linh trong Kỳ Lâm Viện cùng với những chuyện kỳ lạxảy ra đêm hôm đó. Chính mắt hắn đã trông thấy biến động ở Hoa Sơn, cũng như nghe tiếng kêu gào bất thường của thần thú, nhưng vì Tố Linh đangtrong cơn nguy kịch nên đã bỏ qua không đến tìm hiểu. Thật không ngờchuyện này lại lớn như thế. Kết luận rằng đã có người nào đó đột nhậpvào Hoa Sơn với ý đồ phá hoại, thần thú canh giữ lãnh địa cùng lúc ngăncản nhưng đều bị đánh cho thương tích.

Hiện tại bọn chúng đều trốn trong tổ dưỡng thương, Hoa Sơn thì vẫn tươi đẹpnhư ngày nào, có lẽ lão quân đã dùng tiên thuật khôi phục cảnh sắc,không để ai nhìn thấy chiến trường ngổn ngang ở đó mà khiếp sợ.

Vấn đề là, kẻ nào có khả năng làm được điều này?

Căn cứ vào lời khai của Tố Linh, những gì nhìn thấy của Phong Trạch và lôgích suy luận của các trưởng lão, họ khẳng định Tố Minh Bảo sau khi phát điên đả thương Tố Linh thì chạy tới Hoa Sơn tiếp tục đánh nhau với Thần thú. Tại sao hắn làm vậy?

Tố Linh trong lúc thất thần đã buộc miệng thốt lên:

- Ma Mộc!

Nhất định Minh Bảo muốn phá hủy Ma Mộc, điều này nàng đã nhìn thấy trong mắt hắn khi ở động băng, sự căm thù, sự thương tâm… tất cả đều nhìn chămchăm vào cái cây ma quái đó. Tố Minh Bảo quay lại vì muốn đốn bỏ Ma Mộc.

Nhắc tới loài cây kỳ lạ này, các trưởng lão lại rơi vào im lặng. Ma Mộc làgì? Vì sao Ma tộc lại bảo vệ nó như kỳ trân dị bảo, lại còn liều lĩnhđặt nó ngay trong lãnh địa linh thiêng. Nơi nguy hiểm nhất là chỗ antoàn nhất, Ma Mộc mấy vạn năm nay chưa ai phát hiện, bởi không ai ngờđược nó lại nằm ở nơi đó. Cả Thái Hành lão quân cũng không hay biết nênmới khiến nó tồn tại lâu như vậy, ông ta nào ngờ trong hang của Thổ Xàlại có lối đi tắt tới Ma giới.

Tố Linh đối với chuyện này chỉ có một ý nghĩ: Xem ra Thái Hành lão quân đã quá khinh xuất, bỏ bê thú cưng nên chẳng khi nào đến thăm nó, vì vậykhông phát hiện chuyện khác thường…

Thiền Thị Thánh tôn thì chú ý tới một điểm: Ma Mộc hiện tại có tám mươi quảtim, thêm một quả sẽ là tám mươi mốt, ông cảm thấy con số này rất khảnghi, có phải trùng hợp hay không, kết giới Âm Ti Cốc cũng có tám mươimốt chiếc vuốt… Tim và vuốt rùa, chúng có liên quan sao? Trong lòng ôngthầm nhủ phải về mở cổ thư xem lại, để coi có tồn tại loại giải thuậtnào phá bỏ kết giới kiêng cố này không, rất có khả năng Ma Vương đã ngấm ngầm lên kế hoạch từ rất lâu mà bọn họ không hay biết.

Phong Trạch chỉ có mối bận tâm duy nhất: làm sao để giết Tố Minh Bảo, kẻ nàybây giờ đã trở nên nguy hiểm vô cùng, từ lúc nhìn thấy hắn bị ma khíkhống chế đến khi nghe Thiền Thánh tôn suy đoán về lai lịch, Phong Trạch vô cùng bân khuân. Tố Minh Bảo, nếu quả thật là một bán thần vì sao từđầu không hề có thần khí, căn bản hắn chỉ là một phàm nhân. Tố Linh từng nói lúc đem hắn từ dưới sông lên, Tố Minh Bảo là một đứa trẻ bìnhthường, phàm khí không thể lầm lẫn! Nếu Phong Trạch đoán không lầm thìcó người cố ý dùng thủ đoạn nào đó để che giấu thân phận cho Minh Bảo.

Tố Linh cũng không nghĩ tới chuyện lớn lao, nàng không đủ sức suy đoán vềMa vương hay thần mạch gì đó, nàng chỉ biết Bảo nhi nguy mất rồi, nếuhắn có dính dáng tới Ma tộc vậy thì chính là kẻ thù số một của tiên môn. Bảo nhi lúc nàng gặp chỉ là một đứa bé hơn một tuổi, hắn vừa bắt đầucuộc đời không bao lâu. Nếu Bảo nhi thực sự là cốt nhục của Ma Thần vậysuốt thời gian trước đó hắn ở đâu, làm gì, vì sao đến bây giờ mới xuấthiện?

Rối rối rối, loạn loạn loạn…

Trăm nghìn ý nghĩ bay lên khắp Hoa Đông điện, suy suy đoán đoán cuối cùng chỉ có thể chắc chắn ba điều:

Thứ nhất, Tố Minh Bảo là người gây ra trận đánh ở Hoa Sơn, làm bị thương ba thần thú

Thứ hai, Ma tộc đang bảo vệ Ma Mộc, một thứ nguy hiểm và bí ẩn

Thứ ba, Tố Minh Bảo có huyết thống với Ma Vương, cũng có nghĩa là hắn có quan hệ với Ma thần

Ngoài ba điều này tương đối rõ ràng thì những vấn đề khác đều phải suy đoán

Sự xuất hiện của Minh Bảo là vì sao? Hắn tấn công Hoa Sơn vì cái gì? Thầnkhí trên người hắn mất đi đâu? Ma Mộc có tác dụng gì? Ma tộc có phải sắp nổi dậy? Ma Vương đang suy tính đều gì?

Kết thúc cuộc họp mật, Thiền Thị Thánh tôn quyết định sẽ đi tìm Gia Lăng bà bà, hai người phải đến thăm hỏi Thái Hành lão quân một phen, làm rõnhững nghi vấn và tìm hiểu xem có đúng là Tố Minh Bảo tấn công Ma Mộcnhư Tố Linh nghĩ. Kết quả có tiêu diệt được không?

Cho dù không rõ công dụng của cái cây quỷ quái kia nhưng trong lòng mọingười luôn mong nó sớm biến mất, những thứ thuộc về ma giới chưa bao giờ tốt đẹp cả!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.